Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 6 - Cải Táng (Trường Lê)

Chap 46 : “ Sản Sinh “

– Chết…tiệt…..Không….phải chứ ? - Nghe Điền nói mà Mạnh thoáng giật mình, chửi thề trong vô thức…

Mạnh chạy đến vị trí tấm bạt che, không hoảng hốt, kinh hãi làm sao được khi 1 người đã chết đến lúc này đột nhiên sống lại. Quá vô lý, không, phải là cực kỳ phi lý….

Ông Kha cũng chạy theo, đến vị trí nơi thi thể ông Lâm đang nằm dưới nền đất ẩm ướt lõng bõng những vũng nước mưa nhỏ. Trước mặt vị đại úy trẻ tuổi, một cảnh tượng mà chưa bao giờ Mạnh được nhìn thấy đã xảy ra.

Thi thể ông Lâm đang co giật, hai cánh tay của ông ta khẽ cử động, cả những ngón tay co quắp, nắm chặt trước đó bây giờ cũng xòe ra….Điền sợ hãi lùi hẳn lại phía sau, ông Kha cũng hoảng hồn đứng chôn chân 1 chỗ.

– Thủ….trưởng….tránh…tránh xa…ông ta ra…- Điền nói với Mạnh.

Nhưng Mạnh vẫn nhìn chằm chằm vào thi thể ông Lâm…..Cơ thể ông ta đang co giật, cánh tay, ngón tay đúng là vừa cử động thế nhưng có điều gì đó không đúng lắm….Cử động của cánh tay và ngón tay không giống như có chủ đích mà sự vận động này đến từ 1 tác nhân khác. Thay vì lùi lại hoặc tránh xa theo lời Điền, đại úy Mạnh ngồi xuống, mắt chăm chú nhìn những ngón tay của ông Lâm, Mạnh phát hiện ra bên trong da thịt ông Lâm có thứ gì đó đang chuyển động, chúng di chuyển ngay phía dưới lớp da của người chết, rất nhiều những nốt như mụn cóc nổi lên và di chuyển hỗn loạn, chính thứ này đã khiến cho ngón tay, cổ tay cũng như cơ thể ông Lâm cử động.

Sau ít giây, những cục mụn chuyển động đó lặn dần và biến mất……Khi chúng không còn xuất hiện bên trong lớp da của thi thể cũng là lúc xác ông Lâm ngừng co giật…..Hai lòng bàn tay ông Lâm xòe ra, lúc này bên trong lòng bàn tay có những hòn đá cuội rơi xuống mặt đất. Còn đang không biết tại sao người chết lại giữ nhiều đá cuội trong tay đến vậy thì Mạnh giật mình khi nghe thấy trong bụng thi thể có tiếng động lạ phát ra :

“ Ùng….ục….ùng…ục….ục…..ục….”

Vì ngồi ngay bên cạnh xác chết thế nên Mạnh chắc chắn âm thanh mình vừa nghe thấy là từ trong bụng thi thể ông Lâm….Bằng mắt thường, Mạnh, ông Kha cùng với Điền đều có thể nhìn rõ phần bụng của xác chết đang khẽ phình lên, bắt đầu từ bụng dưới cho tới ức, cứ như bên trong bụng người chết như có thứ gì chuyển động, di chuyển lên phía trên, khi đến cổ họng, phần cổ ông Lâm phình to nom giống như 1 con ếch khi nó lấy hơi lúc chuẩn bị kêu.

Trước sự dị thường ấy, Mạnh cảm thấy có điều bất ổn bèn vội vàng đứng lên, lùi về sau vài bước nhưng mắt vẫn không rời thi thể ông Lâm…..Từ phần cổ trở lên đến khuôn mặt người chết đang có sự biến đổi, mọi thứ như mắt, mũi, miệng, 2 bên má mỗi lúc 1 phình to ra……Và rồi, khi mọi thứ dồn nén đến mức cực đại…..Cái gì đến cũng đã đến…

“ ỌC……ỌC…..ỌC…..ỌC “

“ BỤP….PHỤP……PHỤP….BỤP “

Từ khuôn miệng há hốc của ông Lâm, một đống dịch nhầy nhơ nhớp trào ngược ra bên ngoài trong sự kinh hãi của Điền, ông Kha, tất nhiên là cả của đại úy Mạnh. Thứ dịch nhầy có màu trắng đục ấy vẫn tiếp tục đùn ra từ trong thi thể người chết chưa có dấu hiệu dừng lại……Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả những gì đáng sợ nhất bởi thứ kinh hoàng hơn bây giờ mới xuất hiện…..

“ Lục…bục “

Ở hai tròng mắt trợn trừng trên khuôn mặt người chết, phần lòng trắng bây giờ đã chuyển sang màu đen kịt bởi 1 thứ gì đó đang ngoe nguẩy, bơi qua, bơi lại bên trong giác mạc….Mạnh rùng mình, nổi da gà khi từ bên trong 2 hốc mắt ông Lâm có cái gì đó vừa đục thủng con ngươi chui ra bên ngoài…..Không chỉ 1 mà là rất rất nhiều những con có hình dạng tựa như nòng nọc đang đục thủng hai mắt của người chết mà bơi ra khắp nơi trên thi thể….Với cái đầu hình bầu tròn đen nhánh, cái đuôi mảnh ngoe nguẩy, đong đưa qua lại, chúng bò từ xác ông Lâm bò xuống những vũng nước mưa đọng rồi khuấy tung bùn để ẩn nấp vào vệ cỏ.

– Ọe….ụa….ọe…..- Chứng kiến cảnh tượng cả đàn nòng nọc nhiều vô kể bò ra từ trong hốc mắt, lỗ mũi, lỗ tai của xác chết, Điền không chịu nổi mà nôn khan ngay tại chỗ.

Ông Kha, người từng nhìn thấy 1 con ếch màu đen xì chui ra từ trong bụng thằng Nhút đã cho rằng đó là cảnh tượng kinh dị, đáng sợ nhất mà đời ông phải chứng kiến thì nay so với những gì đang diễn ra trước mặt, con ếch trong bụng thằng Nhút không đáng là gì cả……Bất giác lùi lại, ông Kha hẫng chân ngã ngồi thụp xuống đất.

Tay chỉ về phía xác chết, miệng ú ớ nói không thành lời :

– Lại….nữa….rồi……Thôn….này…bị….nguyền…rủa…..mất rồi….

Mạnh quay lại nhìn ông Kha, sắc mặt ông Kha tái mét, trời hơi se lạnh bởi đang vào thu, chưa kể sau cơn mưa, trời đất âm u, bên ngoài nghĩa địa hoang vu lại càng khiến cho cái sự lạnh thêm gai góc, rùng rợn…..Vậy mà mồ hôi ông Kha đổ ra ướt đẫm chảy thành giọt. Phải rất sợ hãi, hoảng loạn trước điều gì đó con người ta mới như vậy.

“ ÒNG….ÒNG….ỌC…..ỌC “

Từ miệng xác chết vẫn đang đùn ra thứ dịch nhầy nhụa màu trắng đục cộng với hàng vô số những con nòng nọc đen đúa với kích thước lớn hơn đám nòng nọc khi nãy chui ra khỏi thi thể người chết từ mắt, mũi và lỗ tai….Chỉ trong giây lát, khắp cơ thể ông Lâm phủ đầy nòng nọc….Nhưng số nòng nọc ấy cũng nhanh chóng bò, trườn xuống các hố, rãnh nước, bùn nơi bãi cỏ và biến mất.

“ Ộp…..Ộp…..Ộp “

“ Ộp….Ộp….Ộp “

“ Ộp….Ộp….Ộp “

Tiếp theo, trong khuôn miệng cứng đơ, há hốc của ông Lâm vang lên tiếng ếch kêu…..Cứ như thể chính xác chết đang kêu lên những tiếng “ồm ộp” vậy…..

“ Loạt….soạt….loạt…soạt “

Ông Kha tá hỏa đạp chân xuống mặt cỏ, cố gắng đẩy lùi cả người về phía sau……Mắt mở to nhìn về phía xác chết mà hét lớn :

– NÓ…..NÓ….ĐÓ…..CHÍNH…LÀ…NÓ…..

“ ỘP….ỘP….ỘP…..ỘP “

“ ỘP….ỘP….ỘP “

Sau khi ông Kha hét lên kinh hãi, tiếng ếch phát ra từ trong miệng thi thể ông Lâm càng lúc càng lớn hơn, rõ hơn và gần hơn……

“ PHỤP “

– Á….Á…..Á…..- Ông Kha gào thét thất thanh khi 1 lần nữa trong cuộc đời mình ông phải chứng kiến cảnh tượng đáng sợ ấy lặp lại.

Từ trong miệng ông Lâm 1 con ếch có màu đen kịt, to bằng cả bàn tay người lớn vừa nhảy bổ ra ngồi chễm chệ trên bụng xác chết…..Đôi mắt nó đỏ rực như màu máu, nó ngửa đầu lên trên trời, phần cổ phình to trước khi kêu lên mấy tiếng :

“ ỘP…..ỘP….ỘP “

“ ỘP….ỘP….ỘP “

“ Vụt “

Con ếch lớn màu đen có cặp mắt đỏ nhảy vào bụi cây ngay gần đó trong sự sững sờ của đại úy Mạnh, ông Kha và Điền….

Điền từ nãy đến giờ đứng nhìn đến thở cũng không dám thở mạnh…..Chưa kịp hoàn hồn, Điền ấp úng :

– Chuyện…..chuyện quái quỷ…gì thế….này ? Thủ…thủ trưởng…..

Mạnh cũng không thể giải thích nổi hiện tượng kỳ dị vừa diễn ra……Nếu không tận mắt chứng kiến tất cả chắc Mạnh không bao giờ tin trên đời lại xảy ra 1 sự việc đáng kinh sợ đến như vậy.

Một người chết bên dưới huyệt mộ đầy bí ẩn, khi đưa được xác lên thì đột nhiên lên cơn co giật như người còn sống……Và rồi, từ trong thi thể người này, một đàn nòng nọc chui ra nơi hốc mắt, lỗ mũi, lỗ tai với số lượng nhiều kinh khủng khiếp…..Cuối cùng, 1 con ếch với hình dáng dị thường nhảy ra từ miệng người chết và biến mất cùng đàn nòng nọc.

Tất cả những sự việc kinh dị này còn đáng sợ hơn khi nó xảy ra trong khu vực nghĩa địa, nơi chôn cất người chết của thôn Phượng Bãi.

Con ếch đen đúa có cặp mắt đỏ biến mất, thứ còn lại lúc này là 1 cái xác bốc mùi thối rữa, cùng với đó là đống chất nhầy có màu trắng đục, nhớp nháp khi nãy được đùn ra khỏi cơ thể ông Lâm thông qua đường miệng…...Sau khoảng thời gian mọi thứ bình lặng trở lại, Mạnh mới nhích từng bước chân đến gần thi thể ông Lâm.

Điền đứng im không dám di chuyển, ông Kha thì thực sự đã bị dọa cho thất kinh bạt vía……Càng gần xác chết, mùi tanh nồng nặc quyện với mùi tử thi thực sự khiến Mạnh buồn nôn…..Trong đống dịch nhầy đùn ra từ miệng ông Lâm, Mạnh thấy có rất nhiều những hạt tròn tròn màu trắng đục, phần nhân là 1 chấm màu đen nhìn như tròng mắt người…..Chúng liên kết, dính lại với nhau thành từng mảng nhầy nhụa.

– Thủ…trưởng….đó..là….gì vậy ? - Điền run giọng hỏi…

Mạnh nhìn vào đống dịch nhầy nhụa chi chít những hạt tròn tròn kết dính lại với nhau đó……Đoạn nuốt nước bọt, Mạnh trả lời :

– Là trứng ếch……Đàn nòng nọc chui ra khỏi xác chết khi nãy chắc hẳn đã nở ra từ trong đống trứng này.

Advertisement