Chap 81 : “ Thôn Làng Chết
Gần 9 rưỡi tối, ông Kha cùng thầy Lương trở về
nhà.....Trong nhà đèn vẫn bật sáng, bà Hồng thấp thỏm đi ra đi vào, đứng ngồi không yên vì lo lắng. Vừa thấy ánh đèn pin lấp loáng bên ngoài ngõ, nghe có tiếng bước chân loẹt xoẹt, bà Hồng vội chạy ra thì đúng là ông Kha đã về.
Mờ cổng bước vào trong sân, nhìn vợ, ông Kha nói :
– Bà...bà nó...lấy cho tôi cốc nước....Phù...phù....
Advertisement
Ngồi xuống ghế, bà Hồng rót nước cho chồng cùng thầy Lương, cầm cốc nước, ông Kha tu ừng ực 1 hơi cạn sạch, cứ như người mới từ hoang mạc trở về. Tu hết cốc nước, lấy vạt áo lau mồ hôi, điều hòa hơi thờ, bấy giờ ông Kha mới tin là mình đã về đến nhà 1 cách an toàn.
Này, ông làm sao vậy ? Đã xảy ra chuyện gì ở nhà mụ Vân phải không ? Nhìn mặt ông cứ như vừa nhìn thấy ma ấy...
Nghe từ “Ma” khiến ông Kha nổi cả da gà, cau mày, ông Kha bực vợ :
– Thôi đi, còn hơn cả gặp ma ấy chứ ? Đã sợ thì chớ lại còn hỏi vợ hỏi vẫn....
Bà Hồng gắt :
Advertisement
về
– Ơ hay cái ông này, nhìn mặt ông tái như đít nhái, xong thì thở hồn hà hổn hển, uống nước như hạm, thấy lạ tôi mới hỏi, làm gì nổi cáu...Biết thế tôi kệ đời ông cho nó xong.
Ông Kha thấy mình sợ quá mà nổi cáu vô cớ nên dịu giọng :
– À ừ thì cũng xảy ra 1 vài chuyện nên tôi mới thế....Ông Tới chết rồi, cả cụ Cói cũng chết. Kể ra thì dài dòng lắm....
Bà Hồng há hốc mồm kinh ngạc :
– Ông...nói gì cơ ? Tay Tới chết...chết rồi á ? Mà cả.....cụ Cói...cũng chết là sao ? Ối giời ôi....vậy...vậy là lời bác Lương nói lúc còn ở nhà....đã ứng nghiệm thật à ?
Đưa mắt nhìn về phía thầy Lương, bà Hồng rùng mình lạnh cả sống lưng.....Ông Kha đáp :
- Cái bà này, chưa đâu vào đâu đã loạn cả lên...Cái gì mà ứng nghiệm, bà nói như thể bác Lương là người rủa chết nhà người ta vậy....Ngồi xuống nghe cho xong đi đã, cứ sồn sồn như.....địch vào đồn, bực hết cả người..
Thầy Lương khế đưa tay ý nói ông Kha không nên bực tức, trên đường về nhà, cả 2 đã thống nhất sẽ không kể toàn bộ sự việc của nhà bà Vân cho bà Hồng, vợ ông Kha nghe.....Biết vợ mình là người bộp chộp, ông Kha cũng đồng tình với thầy Lương. Hơn nữa, dù sao đó cũng là chuyện riêng của gia đình cụ Cói, những người có liên quan đều đã chết cả rồi, giờ mà khơi lại chẳng giải quyết được gì mà chỉ khổ những người còn sống.
Thế cho nên, ông Kha chỉ nói cho bà Hồng biết nguyên nhân ông Tới đang ốm tường chết lại sống dậy khỏe mạnh là vì bị vong nhập, hóa thành “Quỷ Nhập Tràng”. Còn cụ Cói tuổi già sức yếu, trong nhà lại có ma quỷ xuất hiện nên sinh bệnh mà qua đời. Nhờ có thầy Lương đến kịp thời nên mới diệt được con quỷ, chỉ tiếc không cứu được cụ Cói. Đồng thời ông Kha cũng khẳng định lời đồn đại về “Huyệt Quỷ” bắt người để lấy tuổi thọ cho ông Tới là hoàn toàn không đúng, đó chỉ là mấy lời bịa đặt. Ngày mai ông Kha sẽ nói chuyện với các cụ, sau đó làm lễ, cho người lấp cái huyệt đó lại.
Đây cũng là 1 phần kế hoạch của thầy Lương cần ông Kha đứng ra giúp đỡ....Nghe xong, bà Hồng suýt xoa:
Bác Lương, bác giỏi thật đấy...Nói câu nào đúng câu đó, bác cho tôi hỏi khí không phải, bác có phải là thầy bói, thầy bùa gì không ạ ? Sao bác hay thế ?
Thầy Lương khẽ cười trả lời :
Tôi nói rồi, tôi chỉ là 1 người hành nghề bốc mộ... Mà trong công việc này cũng cần có 1 chút am hiểu về địa lý,
kinh dịch, cả chuyện làm lễ cúng bái....Ngoài ra tôi may mắn được theo thầy giỏi, cũng đã hành nghề qua mấy chục năm, thành thử ra mỗi thứ biết 1 chút, đối với người ngoại đạo thì thấy cao siêu, chứ so với các thầy chuyên về kinh dịch, bói toán, Lương tôi còn kém xa họ nhiều lắm. À mà tôi có chuyện này muốn vợ chồng chú Kha, cô Hồng giữ kín miệng.....Như hồi chập tối tôi có nói, tôi đến đây là để giúp mọi người. Nếu ai có hỏi, cảm phiền cô chú nhận tôi là họ hàng xa, về đây tả túc ít hôm. Trong thôn đang xảy ra nhiều vấn đề, tránh bà con lo lắng. Mọi chuyện tôi cũng có bàn qua với chú Kha rồi.
Bà Hồng gật đầu:
Bác cẩn thận quá, sớm đã dặn rồi mà giờ lại dặn tiếp....Vợ chồng tôi nhớ rồi, bác đừng có lo. Nhà tôi cũng chỉ có 2 người, còn dư 1 buồng là của con Thương, con gái tôi....Nó đang đi làm trên phố, bác cứ ở lại đây...Chỉ mong bác không chê.
Ông Kha giục bà Hồng vào dọn dẹp, chuẩn bị chăn màn cho thầy Lương....Còn lại 2 người, ông Kha mới nói nhỏ :
-
– Bác Lương này, khi nãy trên đường về, những gì bác nói là thật phải không ?
Thầy Lương đáp:
- Đúng vậy, nếu không nhanh chóng tìm ra giải pháp khắc phục.....Dân thôn Phượng Bãi sắp tới đây đều sẽ hóa thành ma quỷ. Có 1 thứ vô cùng đáng sợ đang chờ thời điểm để thoát ra sau hàng trăm năm yên nghỉ. Có 1 truyền thuyết viết về thứ này được ghi chép lại trong thư tàng của Khúc Quân sư phụ, chính là thầy của tôi.....Sách viết, vào năm 850 thời nhà Đường, có 1 thôn trang ở Dương Châu thuộc tỉnh Giang Tô bây giờ tên là “ Cầm Thạch “, thôn Cầm Thạch đúng như cái tên của nó, mọi người sống ở đó đều rất vui vẻ, với những bộ đàn đá, họ ca hát, nhảy múa. tiếng cười vang vọng khắp nơi. Thế nhưng, chỉ sau 7 ngày, thôn Cầm Thạch đã trở thành 1 thôn làng chết. Tất cả mọi người sống trong thôn đều trở thành quỷ dữ, họ ăn thịt hết gia súc, gia cầm nuôi trong thôn, sau đó tiếp tục tấn công những thôn trang lân cận....May mắn khi ấy xuất hiện 1 vị đạo sĩ họ Cao, người này bản lĩnh cao cường cùng đạo
dân trong thôn Cầm Thạch hóa thành ma quỷ và diệt trừ nó.
Ông Kha ấp úng:
– Có...có phải chính là thứ “Thi Quỷ” mà ban nãy trên đường về bác nhắc tới phải không ?
Thầy Lương khẽ đáp :
- Tôi chưa dám khẳng định nhưng thật không may mọi thứ đang diễn ra trong thôn Phượng Bãi lại trùng hợp với những chi tiết được ghi chép lại trong sách của Khúc Quân sự phụ. Thông thường khi 1 người chết đi, linh hồn của họ sẽ được đưa về âm giới. Tuy nhiên cũng có 1 vài trường hợp dù đã chết vẫn còn muốn lưu lại chốn nhân gian. Bởi vì lẽ đó khi con người ta qua đời sẽ có những khoảng thời gian được phép ở lại dương thế, người nào sống không vướng nghiệp, sau 3 ngày, nhận ra mình đã chết sẽ vui vẻ, chấp nhận đến cõi âm tiếp tục cuộc hành trình đầu thai chuyển kiếp, những người như vậy thường là các bậc chân tu, phúc bảo, đạo hạnh lớn lao....Còn lại với người bình thường, nhất là những người chết trẻ, chết oan, họ không chấp nhận rằng mình đã chết, linh hồn của họ lưu lại nhân gian lâu hơn, do đó chúng ta thấy sẽ có các lễ cầu siêu trong 7 ngày đầu, tiếp đến 49 ngày, rồi 100 ngày.....Tất cả là vì mong muốn an ủi vong linh người đã khuất, mong họ sớm được siêu thoát, đầu thai. Dẫu vậy vẫn có những người nhất quyết không chịu đi đến âm giới do oán nghiệp quá nặng, hồn phách họ trôi nổi trong vô định, lâu dần sẽ mất đi cả hồn lẫn phách khiến những vong linh này chẳng còn biết họ là ai ? Có những người hóa thành tà linh, tìm kiếm những bản thể hợp vong, hợp vía nhằm chiếm đoạt thân xác, những vong tà này chúng ta gọi là quỷ, nhưng không phải ai chết đi cũng có thể hóa quỷ, cần phải trải qua rất nhiều yếu tố. Còn không thì chỉ là những hồn ma bất định, vô hại.....Để hóa quỷ làm hại tới con người thì những linh hồn cần được hấp thụ 1 lượng tà khí cực lớn, từ đó dần trở nên hiện hữu có thể khiến ngay cả những người không có căn quả, đạo pháp cũng cảm nhận được....Giống như khi nãy trên đường về, chú Kha nghe thấy tiếng người lội bùn lõm bõm, tiếng bước chân loẹt quẹt ngay phía sau lưng nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng một ai cả. Đó là 1 dấu hiệu cảnh báo, thôn Phượng Bãi đang thu hút rất nhiều hồn ma, bóng quế, những âm hồn bất tán, những vong linh
thiếu đi hồn phách.....Chúng bị trường chướng khí ngập ngụa bao phủ lấy thôn Phượng Bãi dẫn dụ, ngày qua ngày những hồn ma này dần hóa thành hồn quỷ, cho tới khi đủ khả năng nhập hồn chiếm xác người sống....Tới lúc đó, Phượng Bãi sẽ trở thành “Thôn Làng Chết”.
Ông Kha nghe đến đâu rùng mình đến đó, run giọng ông Kha hỏi
Nhưng mà...bác Lương, nói như vậy thì...cũng đâu có liên quan gì đến cái thứ quỷ thi gì gì đó đâu.....
Thầy Lương tay cầm ấm trà, cử như vậy thầy Lương rót trà vào chén nhỏ, rót cho tới khi chén trà đầy rồi tràn cả ra khay đựng ấm chén.....Vẫn tiếp tục rót, vừa rót thầy Lương vừa nói :
– Tất nhiên là có, trong thôn Phượng Bãi có 1 thứ đang tỏa ra một lượng tà khí cực lớn, chướng khí mỗi ngày 1 dày đặc, giống như nước trong ấm trà này vậy, nó sẽ tiếp tục tràn ra khắp nơi cho đến khi nhấn chìm tất cả. Và thứ có thể phát ra lượng tà khí mạnh mẽ đủ để thu hút ma quỷ, vong hồn khắp nơi quy tụ về đây như bây giờ thì khả năng cao nhất chính là : “Thi Quỷ”.
[........]
10h tối, tại một ngôi nhà trong thôn Phượng Bãi......Bên trong gian nhà khang trang đầy tiện nghi dưới ánh đèn vàng mờ mờ, nơi cầu thang đi lên tầng 2 bỗng xuất hiện những dấu chân người đang đi từ trên xuống...
"Soat....Soat...Soạt
Dấu bàn chân ướt đẫm in hằn lên từng bậc cầu thang cho tới khi xuống tới hành lang tầng 1 thì dừng lại ngay trước cánh cửa phòng đóng kín, im lìm :
He...he...he......Hi...hi...hi "
“ Con...ơi...con...ngủ...cho...ngoan.....Để....mẹ....đi...cấy...
đi....cầy...đồng.xa'