Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7 - Tác Giả Trường Lê.
– TẦM BẢO –
Chap 12 : Linh Tính Nghề Nghiệp.
[........]
Quay trở lại hiện trường xảy ra án mạng bên trong nhà mụ Tỵ. Lúc này phía công an huyện V.T cũng đã cử đội điều tra nhanh chóng có mặt.
– Đã thông báo rộng rãi đến tất cả bà con trong toàn xã chưa ? - Thiếu tá Việt, đội trưởng đội điều tra hỏi.
Tân đáp :
– Báo cáo thủ trưởng, đã cho loa phường thông báo đến từng thôn, từng xóm rồi ạ. Bên cạnh đó, chúng em cũng cắt cử dân phòng các thôn tập trung thành từng nhóm 3 người rà soát tất cả các khu vực vắng vẻ để lần ra dấu vết của hung thủ.
Thiếu tá Việt gật đầu :
– Các cậu làm như thế là đúng, trên huyện cũng đã đưa thêm lực lượng xuống hỗ trợ. Khi nghe báo cáo, tôi nhận định rằng đây là 1 vụ giết người cướp của đặc biệt nguy hiểm.
Tiến lại gần thi thể, thiếu tá Việt hỏi đội pháp y :
– Thời gian tử vong là khoảng mấy giờ ?
Một người trong đội pháp y trả lời :
– Khoảng 2h sáng, nạn nhân tử vong bởi nhiều vết thương chí mạng, trong đó phải kể đến vết cắt cổ sâu tới tận sụn giáp, đứt toàn bộ động mạch cảnh khiến nạn nhân chảy rất nhiều máu. Kế đến đó là 2 nhát dao đâm vào ổ bụng dưới và cuối cùng khoang ngực bị mổ banh, hung thủ đã moi tim của nạn nhân.
Nhìn thi thể mụ Tỵ, ngay đến bản thân thiếu tá Việt cũng phải nhăn mặt bởi kẻ giết người đã ra tay quá man rợ và tàn độc.
Thiếu tá Việt hỏi Tân :
– Hoàn cảnh, thân nhân của nạn nhân thế nào ? Đã tổng hợp được gì chưa ?
Tân đáp :
– Dạ, cáo cáo thủ trưởng….Nạn nhân tên Vũ Thị Thái Tỵ, 39 tuổi, đã ly hôn chồng cách đây 5 năm, hiện đang sống độc thân, không con cái. Nạn nhân bán hàng ở khu chợ An Hội.
Thiếu tá Việt hỏi tiếp :
– Nạn nhân có hiềm khích hay thù oán với ai không ?
Tân trả lời :
– Nếu nói là hiềm khích hay thù oán thì chắc không có. Nhưng tính tình của nạn nhân được đánh giá là khá chua ngoa, cũng không được lòng bà con chòm xóm. Theo như điều tra sơ bộ ban đầu cho thấy dạo gần đây nạn nhân buôn bán rất tốt, do đó tiền bạc cũng rủng rỉnh hơn. Người ở chợ nói tuy chỉ bán bánh mì, bánh bao với xôi vào buổi sáng nhưng lúc nào cũng thấy nạn nhân đeo vàng. Đây có thể là 1 tình tiết đáng để tâm, bởi kẻ thủ ác nhiều khả năng đã để ý, theo dõi nạn nhân từ trước.
Thiếu tá Việt nói :
– Ý cậu là hung thủ đã để mắt tới nạn nhân và lựa lúc đêm hôm ra tay giết người cướp của ?
Toàn gật đầu :
– Vâng, đúng vậy thưa thủ trưởng.
Thiếu tá Việt lắc đầu :
– Không, tôi lại không nghĩ như cậu. Tôi đoán rằng, hung thủ và nạn nhân đã có quan hệ quen biết nhau từ trước. Nếu không muốn nói là thân thiết.
– Sao..sao lại thế ạ ? - Tân ấp úng.
Thiếu tá Việt nói tiếp :
– Chi tiết đầu tiên chính là ổ khoá bên ngoài cổng. Ổ khoá này không hề bị phá mà là được người từ trong nhà mở ra. Thử nghĩ xem, nếu không có quen biết hoặc không thân thiết, cậu có mở khoá cổng cho 1 người lạ vào nhà lúc 1-2h sáng không ? Tiếp theo, hãy nhìn ngăn kéo tủ đựng đồ của nạn nhân, trên đó không hề có vết máu. Điều này chứng tỏ, nạn nhân đã tự mở ngăn kéo để lấy đồ ra trước khi bị giết. Vết giày dính máu in ở hiện trường là cỡ giày của đàn ông. Tổng hợp lại các tình tiết có thể suy ra hung thủ và nạn nhân có quan hệ mật thiết.
Bước về phía chiếc giường kê sát góc tường, chăn chiếu trên giường có chút xô lệch. Thiếu tá Việt dùng tay lật tung tấm chăn lên. Nhìn thật kỹ tấm chiếu, khẽ nhíu mày khi nhìn thấy ở giữa tấm chiếu có vệt nước thấm vào chiếu vẫn chưa khô.
Dùng ngón tay khẽ miết lên vệt thẫm màu đó đoạn đưa lên mũi ngửi. Thiếu tá Việt nhăn mặt :
– Hừm, vậy là rõ rồi….Mối quan hệ giữa hung thủ và nạn nhân còn trên cả mức bình thường. Trước khi xuống tay, hắn và nạn nhân đã làm tình với nhau. Chết tiệt, cho tôi xin tờ giấy lau tay cái, ghê quá.
Tân nghe từng phân tích, luận điểm của thiếu tá Việt mà chỉ còn biết trầm trồ thán phục :
– Thủ trưởng….giỏi thật đấy….Chỉ vừa đến hiện trường, quan sát bằng mắt thường đã đưa ra những kết luận vô cùng hợp lý.
Thiếu tá Việt đáp :
– Bây giờ không phải lúc khen ngợi tôi. Khi đã xác định được manh mối thì việc chúng ta cần làm gấp chính là khoanh vùng các đối tượng. Lập tức cho người đi điều tra về những mối quan hệ của nạn nhân với đàn ông trong thôn, xã hoặc những người gần đây thường lui tới hoặc có xuất hiện cùng nạn nhân. Tập trung khai thác hàng xóm, các tiểu thương buôn bán ngoài chợ.
Tân gật đầu, nghiêm giọng :
– RÕ, THƯA THỦ TRƯỞNG.
Sau đó Tâm cùng 2 đồng chí công an khác nhanh chóng phân công nhau đi thực hiện nhiệm vụ. Còn lại tại hiện trường là thiếu tá Việt cùng 2 người thuộc đội pháp y. Thi thể mụ Tỵ cũng đã được bỏ vào túi đựng xác chuyên dụng.
Thiếu tá Việt đi lại 1 vòng quanh hiện trường, trong đầu cố gắng tìm ra nguyên nhân dẫn đến việc hung thủ ra tay độc ác, dã man đến như vậy.
“ Động cơ của hắn rốt cuộc là gì ? Nếu chỉ là hận tình hoặc cướp tài sản, hắn cũng không nhất thiết phải moi cả tim của nạn nhân. Hắn tính làm gì với quả tim đó ? Mới lúc trước còn ngủ với nhau, lúc sau đã sát hại không thương tiếc. Chẳng lẽ tên này bị điên hay có vấn đề về thần kinh ? Chuyện này nếu không nhanh chóng giải quyết triệt để sợ rằng nạn nhân không chỉ có 1 người. “
Trong lúc thiếu tá Việt đang đăm chiêu suy nghĩ, 1 người trong đội đem đến 2 cái lọ bằng sứ, 1 vàng, 1 đỏ.
– Thủ trưởng, ban nãy đồng chí công an xã có bàn giao lại thứ này>
Thiếu tá Việt nhìn 2 cái lọ hỏi :
– Là gì vậy ?
Đồng chí công an trả lời :
– Em cũng không rõ, bên trong mỗi lọ có chứa dung dịch sánh hơn nước 1 chút. Dung dịch trong lọ vàng có màu vàng, còn dung dịch trong lọ đỏ có màu đỏ. Đặc điểm chung là chúng đều có mùi nồng, hăng hắc rất khó ngửi. Phía công an xã nói họ tìm được 2 cái lọ này trên ban thờ trong nhà nạn nhân.
Hướng mắt về phía ban thờ, thiếu tá Việt nói :
– Là ban thờ treo trên tường kia phải không ?
Đồng chí công an gật đầu :
– Dạ, đúng rồi….Thưa thủ trưởng.
Thiếu tá Việt mở nắp lọ đưa lên mũi ngửi, quả nhiên thứ mùi bên trong hai chiếc lọ này khó ngửi thực sự. Còn về dung dịch đựng trong lọ chưa thể biết được đó là loại nước hay chất gì. Nhưng chi tiết 2 cái lọ được giấu trên ban thờ thoạt nghe đã thấy kỳ quái.
– Cất 2 cái lọ này đi, sau sẽ đem về trụ sở công an huyện làm phân tích. Chưa biết chừng đây lại là 1 loại ma tuý được liệt vào dạng “chất dẫn thần”. Chú ý cẩn thận, không ngoại trừ đây là 1 manh mối liên quan đến vụ án mạng. - Thiếu tá Việt chỉ đạo.
– Vâng, thưa thủ trưởng. - Đồng chí công an đáp.
Đứng nhìn lên khu vực ban thờ treo trong nhà mụ Tỵ, chẳng hiểu sao thiếu tá Việt cứ có cảm giác là lạ, thứ cảm giác này khiến cho con người ta bất an nhưng không kém sự tò mò.
“ Chẳng lẽ, trên đó còn có thứ gì khác ? “
Chầm chậm tiến về phía ban thờ, dẫu biết ban thờ là nơi trang trọng trong mỗi gia đình. Thế nhưng chẳng phải trước đó mấy viên công an xã cũng đã lục lọi rồi ư ?
Thế là thiếu tá Việt kéo chiếc ghế gỗ, trèo lên phía trên cao đứng ngang ngực với mép ban thờ.
– Thủ…trưởng….Thủ trưởng định làm gì vậy ? - Một người trong đội pháp y hỏi.
Không đáp lại, thiếu tá Việt nhìn thật kỹ ba bát hương cùng 1 vài đồ vật bày trên ban mà nhà nào cũng có như lọ hoa, đĩa sứ, lọ đựng hương. Bất chợt, ánh mắt thiếu tá Việt nhìn chằm chằm vào bát hương ở chính giữa.
– Thủ trưởng….Sao vậy ạ ? Có chuyện gì ư ? - Cấp dưới không thấy thủ trưởng đáp lại bèn hỏi tiếp.
Thiếu tá Việt lúc này mới từ từ bê bát hương lớn nhất trên ban thờ bước xuống. Mấy viên công an đang có mặt lúc đó không khỏi giật mình. Chẳng ai biết tại sao đồng chí sếp lại lấy nguyên cái bát hương trên ban thờ xuống.
Đặt bát hương ngay ngắn trên chiếc bàn của đội pháp y…..Thiếu tá Việt thở phù 1 cái rồi nói :
– Phù…..để xem có gì không nào…