Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1348
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1348 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Đối mặt với ánh mắt thăm dò của Thu Tử Bạch, Carl híp mắt lại hỏi: “Anh có mối quan hệ gì với Láng Mặc?”
Tầng này đều là người của Lăng Mặc.
Nhưng tại sao anh chàng lạ mặt này lại xuất hiện?
Tức là anh ta phải có quan hệ họ hàng gì với Lăng Mặc.
Thu Tử Bạch mím môi, vội giải thích rõ ràng mối quan hệ của mình với Lãng Mặc: “Tôi không liên quan đến Diêm Vương, tôi chỉ tình cờ ở đây thôi.”
Carl mỉm cười: “Vậy sao?”
Thu Tử Bạch nhìn chằm chằm Carl với ánh mắt hoài nghi: “Còn anh có mối quan hệ gì với Lăng Mặc? Có phải Lăng Mặc muốn làm gì Thất Thất khồng?”
Mặc dù Thu Tử Bạch nói rất nhỏ, nhưng Carl vẫn cỏ thể nghe được hai chữ “Thất Thất”.
Mắt anh khẽ nheo lại, khoé miệng cong lên.
Carl nhìn Thu Tử Bạch một lượt từ trên xuống rồi nở nụ
cười đầy ẩn ý và rời đi.
Thu Tử Bạch thấy rất kỳ lạ.
Sau khi định thần lại thì thấy đối phương đi đến thang máy.
Thu Từ Bạch đột nhiên nghĩ ra gì đỏ và hét lên: “Này, anh muốn lấy cuốn ngữ văn không? Cuốn này có thề nâng cao trình độ tiếng Trung của anh! Nếu không cần thì cũng có thề xem bói, chỗ tôi rất rẻ! Đừng bỏ lỡ cơ hội!”
Carl không quay đầu lại mà bước vào thang máy.
Thu Từ Châu tỏ vẻ chán nản.
Không dễ gì mới gặp được một người lạ, tưởng rằng hồm nay có thể khai trương nhưng không ngờ lại không kiếm được đồng nào.
Chao ôi, anh nghèo thật!
Xem ra đợi khi Thất Thất được giải cứu thì anh phải nhịn án sống qua ngày rồi!
Sau khi Carl rời đi, Lãng Mặc vào phòng Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sồ.
Lúc này, trời đã nhá nhem tối.
Hoàng hôn chiếu vào giường cô qua khung cửa sổ, toàn thân cô đều được “nhuộm” một màu cam ấm áp.
Hạ An Nhiên nghe thấy tiếng động liền nhìn về phía Láng Mặc.
Lăng Mặc đến bên giường: “Sao em lại dậy rồi?”
Hạ An Nhiên di chuyến cánh tay và xoa cố tay vài cái: “Nằm chán rồi nên muốn ngồi một chút.”
Mặc dù tình trạng cơ thể càng lúc càng tệ, nhưng có thể là do cô đã cởi được nút thắt trong lòng nên gương mặt cô nở nụ cười nhiều hơn trước.
Mỗi lần Láng Mặc nhìn cô như vậy, trong lòng lại càng đau.
Anh vòng tay qua eo của Hạ An Nhiên rồi kéo cô vào lòng.
Cô dựa vào lồng ngực anh rồi thì thầm: “Hôm nay nắng đẹp, mà Bách Hoa Đường có tiến triển gì không?”
Lăng Mặc khẽ cau mày: “Thu Tử Châu tìm em sao?”
Cô nhắc đến Bách Hoa Đường thẳng thừng vậy sao?
Hạ An Nhiên không giấu diếm: “Thu Tử Châu tới tìm em, không ngờ gốc rễ của Bách Hoa Đường lại rối rắm như vậy. Em muốn dọn dẹp khối u này một cách nhanh chỏng, nhưng rõ ràng đây là khối u đã ăn sâu vào tận xương tuỷ.”
Cô ngước nhìn khuôn mặt thanh tú và lạnh lùng của Lăng Mặc.
Cồ cọ người vào cánh tay anh như một con mèo nũng nịu, mềm mại và đáng yêu.
“Em làm việc không phải luôn rất có quy tắc sao? Đối phó với khối u có gốc rễ này không thể hấp tấp, phải cắt bỏ chúng từng chút một chẳng phải tốt hơn sao?”