Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1349
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1349 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Hạ An Nhiên không ngờ Bách Hoa Đường lại khó đối phó như vậy, nhưng không cỏ nghĩa là cô sẽ rút lui.
Tuy nhiên cần phải thay đổi cách khác.
Nhưng rõ ràng Láng mặc muốn đối phó Bách Hoa Đường trước khi cồ chết.
Hạ An Nhiên ồn tồn nói: “Em biết anh nhất định sẽ xử lý ổn thoả chuyện Bách Hoa Đường, nhưng không cần phải vội.”
Lăng Mặc nghe Hạ An Nhiên nói rồi ôm chặt eo cồ.
Hạ An Nhiên biết Láng Mặc khồng vui, không muốn vướng vào chuyện này nên cô cố ý la đau: “Anh đang nhéo em đấy.”
Láng Mặc lập tức cúi đầu và vén đồ lên.
Quần áo của Hạ An Nhiên rộng thùng thình nên Láng Mặc chỉ cần giơ tay là có thể dễ dàng cuộn đồ cô lại.
Một vết đỏ ngay eo đập thẳng vào mắt Láng Mặc.
Lăng Mặc đưa tay vuốt ve vết đỏ: “Đau không?”
vết thương thân thề rất nhỏ so với những vết thương kia.
Cô chỉ giả vờ đau thôi.
Không ngờ Lăng Mặc lại vẻn đồ cô lên.
Hạ An Nhiên đỏ mặt: “Kéo xuống, em lạnh.”
Lăng Mặc thấy bộ dạng bối rối, ngượng ngùng cùa mèo hoang nhỏ và nhẹ nhàng trượt tay lên vết đỏ của cô.
Toàn thân Hạ An Nhiên căng cứng, lập tức nắm lấy bàn tay của Làng Mặc: “Anh làm gì vậy!”
Làng Mặc thừa dịp nắm lấy tay cô, đôi mắt anh sâu hút cùng giọng nói khàn đặc đầy nam tính: “Vợ không phải để chạm vào sao?”
Trong một khoảng thời gian, vì thân thể yếu ớt nên khi Lăng Mặc ở cạnh cô, cùng lắm là ôm hôn chứ không làm những hành động vô sỉ khác.
Suýt nữa thì cô đã quên mất rằng người đàn ông này là một con sói đói.
Hạ An Nhiên cắn môi, ánh mắt đầy sự đáng thương: “Em đã như vậy rồi, anh còn muốn bắt nạt em?”
Anh cào nhẹ vào eo cô rồi tiến sát cằm Hạ An Nhiên phả hơi thở ấm áp lên mặt cô và nhẹ giọng hỏi: “Sao anh lại bắt nạt phu nhân được?”
Khóc! Vậy mà nói không bắt nạt người ta?
Nhất định phải làm chuyện lén lút xấu hồ thì mới được gọi là bắt nạt?
Từ khi hiểu lầm với Hạ An Nhiên được giải quyết, Lăng Mặc không biết xấu hổ, buổi tối cũng ngủ ở phòng Hạ An Nhiên.
Sau khi Hạ An Nhiên ngủ sâu thì Láng Mặc mới ngủ.
Anh đã mơ một giấc mơ.
Trong số giấc mơ đó giống như những gì Tôn lão nói, chúng thực sự tồn tại trong quá khứ.
Dưới ánh đèn gay gắt, một người đàn ông người nước ngoài đang tiêm cho anh ta thứ gì đó mà anh không biết.
Sau khi tiêm vào thì cơ thể đau dũ’ dội.
Không biết đã trải qua bao lâu, nhưng cơn đau đó cuối
cùng cũng dịu đi.
Anh nghe thấy một người đàn ồng người nước ngoài nói: “Đối tượng thí nghiệm này không tệ, đã chịu được vòng thí nghiệm thứ ba cùa chúng tôi. Rogge, đã trải qua mấy lượt thí nghiệm rồi, anh có thể phân tích xem thứ thuốc đó còn thiếu gì nữa không?”
Sau đó, một giọng nói điên cuồng vang lên: “Mau lên!”
Có người hỏi: “Rogge, thứ thuốc đó có thực sự kỳ diệu như ông nói không?”
Rogge điên cuồng nói: “Tôi đã tận mắt chứng kiến người Trung Quốc dùng thứ thuốc này cứu sống người sắp chết! Chết tiệt, tại sao tồi không thể điều chế ra loại thuốc thần kỳ
đó chứ? Rốt cuộc là thiếu thứ gì!”