Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1350
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1350 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Giấc mơ biến mất, Láng Mặc cảm thấy như có ai đó tiêm cho mình.
Trong cơn đau, Làng Mặc tình dậy.
Khi tỉnh lại, mèo hoang nhỏ vẫn ngủ say trong vòng tay anh.
Chỉ là đầu óc anh hiện tại vẫn còn những hình ảnh vừa rồi.
Hôm nay, khi Carl nhắc đến “Rogge”, trong đầu anh chợt hiện lên một cảnh tượng, nhưng anh không thế nghĩ ra cụ thể là gì.
Không ngờ là đến đêm vẫn mơ thấy.
Lăng Mặc xác nhận từ bên Tôn lão rằng những giấc mơ đó có thể là những trải nghiệm trong quá khử của anh.
10 nàm trước, anh từng trải qua vụ bắt cóc.
Trong suốt những năm tháng bị bắt cóc, anh gặp vô số những bóng đen.
Sau khi được giải cứu, vì lo lắng con trai chịu giày vò bởi quá khứ đau đớn đó nên ba anh nhờ Tồn lão tìm một nhà
thôi miên đề niêm phong những ký ức đó lại.
Trước đó, vì chuyện mèo hoang nhỏ mất tích đã kích động một khoảng trống trong lòng anh.
Qua giấc mơ, anh thấy được quá khứ.
Chỉ là hôm nay nằm mơ cũng không ngờ, Lăng Mặc dường như đã nắm được ngọn cỏ cứu mạng.
Rogge trong giấc mơ đang điên cuồng điều chế một loại thuốc thần kỳ có thề khiến người chết sống lại.
Tính ra cũng đã hơn 10 năm trôi qua
Rogge đã nghiên cứu thành cồng chưa?
Nếu thành công và cho mèo hoang nhỏ uống thuốc thì cô ấy sẽ không sao chứ?
Nghĩ đến đây, Lăng Mặc đứng dậy và ra ban công gọi cho Tôn lão.
Tôn lão thường có thời gian biểu cố định, ngủ sớm dậy sớm.
Điện thoại của ông ấy thường được đặt cạnh trọ’ lý, Láng
Mặc gọi vào nửa đêm và trợ lý của ông nghe máy.
Sau khi Lăng Mặc yêu cầu được nói chuyện với Tôn lão thì trợ lý gọi Tôn lão dậy.
Nửa đêm bị gọi dậy, Tôn lão không chút phàn nàn: “Cô gái đó có vấn đề gì?”
Lăng Mặc ôm cái đầu đang sưng: “Tôi lại nhìn thấy cảnh tượng của quá khứ.”
Tôn lão thở phào nhẹ nhõm: “Ký ức của cậu như phong ấn mà chầm chậm quay về, nên hiện tại nằm mơ cũng là bình thường.”
Ánh mắt của Lãng Mặc tối sầm lại: “Trung Quốc có người y thuật tài ba sao! Đối phương còn có náng lực khiến người chết sống lại?”
Tôn lão sửng sốt: “Cậu muốn nói gì?”
Làng Mặc không ngại nhắc đến chuyện quá khứ: “Khi tôi bị bắt và dùng làm vật thí nghiệm, một người nước ngoài đang nghiên cứu một loại thuốc của Trung Quốc, nói rằng có thể cứu người sắp chết ”
Tồn lão trầm mặc hồi lâu, hơi thở nặng nề: “Đã từng có
người như vậy! Nhưng bây giờ ông ta đã chết rồi!”
Lầng Mặc đứng dậy: “Chết rồi? ông ta không cỏ hậu duệ sao?”
Giọng điệu của Tôn lão càng thêm chua xót: “Năm đó, ông ta bị người ta đố kỵ hãm hại, cuối cùng bị chúng bạn xa lánh Bây giờ, trên đời này cũng không còn ai có thề kế
thừa từ đời này sang đời khác.”
Lăng Mặc có thể nghe ra được Tồn lão rất kính trọng người đó, vả lại cũng rất chắc chắn về năng lực cùa đối phương.
Vậy nên, thuốc mà Rogge nghiên cứu không phải là vồ cán cứ!
Cho dù người giỏi nhất Trung Quốc đã chết, nhưng nếu tìm được Rogge đến đây thì mèo hoang nhỏ vẫn còn có thể được cứu.
Chỉ là anh không thấy thứ gì liên quan đến Rogge trong mơ nên rất khó tìm ra tên người đó.
Làng Mặc hỏi: “Có cách nào khôi phục trí nhớ của tôi không?”
Tôn lão bất đắc dĩ nói: “Rất khó, dù tìm được nhà thôi miên giỏi nhất thì cũng vô dụng ”