Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cực Đạo Kiếm Tôn - Cố Hàn (FULL) - Chương 52 Hạnh phúc?
You are reading Cực Đạo Kiếm Tôn - Cố Hàn (FULL) Chương 52 Hạnh phúc? at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cực Đạo Kiếm Tôn - Cố Hàn (FULL) next time when you come visit our manga website
"Gì cơ?" Cố Hàn không kịp phản ứng. Giúp? Giúp gì mới được? Với tu vi của ngươi, còn cần một tu sĩ Khai Mạch cảnh như ta giúp sao?
“Tiểu huynh đệ, nhất định phải giúp ta!" Người thanh niên kia lặp lại lần nữa, giọng điệu van xin. 'Lát nữa có ai hỏi, ngươi tuyệt đối đừng nói đã nhìn thấy ta!"
"Nhất định không được nói! Hạnh phúc cả đời ta đều năm trong tay ngươi!" Nói xong, hắn ta biến mất không thấy bóng dáng.
Hạnh phúc? Cố Hàn có chút ngơ ngác. Hạnh phúc cả đời là gì?
"Thiếu gia." A Sỏa lặng lẽ nghiêng đầu. "Người đó là ai vậy? Hắn không muốn linh dược của chúng ta sao?”
"Mặc kệ hắn đi!" Cố Hàn vội cất linh dược vào. "Có thể người này không được bình thường! Gì mà hạnh phúc hay không hạnh phúc chứ, liên quan gì đến ta!"
Đương nhiên, hắn cũng không dám chậm trễ thêm nữa. Lỡ như người kia quay lại rồi để ý đến linh dược trong tay hẳn thì sẽ rất bất lợi. Hắn cõng A Sỏa trên lưng, cố ý chọn hướng ngược với người đó, chạy thật nhanh về phía trước!
Khoảng một canh giờ sau.
"Ha…" Thấy không có ai đuổi theo phía sau, Cố Hàn thở phào một hơi. May mà không đuổi theo! Trước đó đấu với dây leo kỳ lạ hồi lâu đã tiêu hao hơn phân nửa linh lực của hắn rồi, lúc này lại dốc hết tu vi để chạy trong thời gian dài như vậy, dù linh lực có thâm hậu cũng cảm thấy mệt mỏi.
"Thiếu gia." A Sỏa đau lòng lau mồ hôi cho hẳn. "Chúng ta cần chạy nữa không?"
"Không chạy nữa." Cố Hàn lắc đầu. "Tìm một chỗ nghỉ ngơi trước đó, sau đó mới…
"Gừ"
Đột nhiên một tiếng rít gào truyền đến! Là yêu thú! Hơn nữa nghe tiếng có thể biết thực lực của yêu thú này chắc chắn rất mạnh! Cố Hàn căng thẳng, lập tức lấy lại tinh thần. Hắn cầm trường kiếm trong tay các giác xung quanh! Đầu tiên là dây leo kỳ lạ, sau đó là nam tử thần bí, bây giờ lại gặp mãnh thú có thực lực cao cường. Hình như… Hôm nay xui xẻo hơn bình thường?
Đang nghĩ ngợi thì lại vang lên tiếng gầm. Từng cây cổ thụ che trời lần lượt ngã xuống, bóng dáng của yêu thú kia cũng. xuất hiện trong tầm mắt hẳn. Yêu thú này giống như lợn rừng vậy, cao khoảng hai trượng, trên lưng có gai nhọn còn tỏa ra ánh sáng sắc lạnh. Yêu thú này… Tệ nhất cũng là bậc bốn!
Cố Hàn trầm mặc. Bậc bốn tương đương với cao thủ Tụ Nguyên Cảnh, cho dù hắn đang trong trạng thái tốt nhất cũng chưa chắc sẽ thẳng được, huống chỉ hiện giờ hẳn đã tiêu hao hơn nửa tu vi, phần thắng càng ít.
"Thiếu gia!" A Sỏa đột nhiên nằm chặt lấy hản. “Để tai"
Nàng có thể nhìn ra tâm tư của Cố Hàn, hiểu được thực. lực của yêu thú này chắc chản không hề nhỏ. Nhưng nàng có cảm giác, nếu sử dụng năng lực thần bí kia để đối phó với yêu thú sẽ rất dễ dàng!
"Không được!" Cố Hàn quyết đoán từ chối. "Quên lời ta nói rồi sao? Nàng chỉ cần ở bên cạnh nhìn, một mình ta cũng có thể…
Lời còn chưa dứt, yêu thú kia không thèm nhìn hai người một cái mà vội vàng chạy đi.
Cố Hàn ngây người. Vừa rồi hình như hắn thấy được trong mắt yêu thú kia… Có một tia sợ hãi?
Không đợi hắn nghĩ nhiều, một tiếng vang xé trời truyền đến! Một cái chùy khổng lồ màu vàng tím từ trên trời giáng xuống người yêu thú kia rất chuẩn xác!
Ẩm!
Một tiếng nổ lớn vang lên! Cố Hàn cảm thấy mặt đất dưới chân mình rung chuyển. Hản nhìn kỹ lại, cách đó không xa có một cái hố sâu mấy trượng, mà con yêu thú kia đã bị đập thành một đống thịt nát.
"Đây… Đồng tử Cố Hàn co rút lại.
Ầm!
Ầm!
Không đợi hắn phản ứng lại, mặt đất đã tiếp tục rung chuyển. Ngay sau đó… Một bóng người cường tráng xuất hiện trước mắt hắn. Cố Hàn lại ngây ngốc. Đến cả A Sỏa cũng nhìn đến ngơ ngác.
Người đó vẫy tay thu chùy về rồi đi thật nhanh đến trước mặt Cố Hàn.
"Tiểu tử!" Một giọng nói ồm ồm truyền đến. "Ngươi có thấy ai đi ngang qua đây không, còn chạy trốn rất nhanh!"
Cố Hàn vô thức ngẩng đầu. Người này ước chừng cao hơn người bình thường ba cái đầu, cơ bắp trên người cuồn cuộn, cho dù mặc y phục rộng cũng không che được vóc dáng cường tráng khôi ngô, chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến người ta có cảm giác áp bức rất lớn.
Lại nhìn lên trên chút nữa… Cố Hàn hoàn toàn choáng váng!
Phía trên thân hình vô cùng cường tráng kia không ngờ lại là đầu của một nữ tử, trông hoàn toàn khác biệt với nữ tử tầm thường, thậm chí… Còn rất xinh đẹp!
Đây… Là nữ sao?
"Nhìn gì vậy?" Nữ tráng sĩ hình như có chút xấu hổ. "Lão nương đang hỏi ngươi đó, rốt cuộc có thấy người đó không?”