Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Chapter 429
You are reading Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại Chapter 429 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại next time when you come visit our manga website
“Ba, do con quá vô dụng, thấy mẹ bị mọi người bắt nạt con cũng không cách nào mở miệng, con thật sự quá vô dụng!”
Tiểu Na khóc nấc lên.
“Vốn dĩ con lấy chiếc vòng tay mà mẹ yêu quý nhất, chỉ mong có thể khiến cho bà nội được vui, bản thân con cũng tiến thêm được một bước, vậy mà lại bị Dương Lộc làm vỡ! Anh ta cố ý làm rơi, mọi người có mặt ở đó đều nhìn thấy!”
“Nhưng ba ơi, ngược lại bà nội lại nói mẹ quá kích động, không phải do đó chỉ là một chiếc vòng ngọc, mà trong mắt của bà nội không có vật gì đáng giá hơn Dương Lộc phải không?”
Hôm nay Dương Tiểu Na thật sự rất ấm ức.
Trước đây, cho dù các bác châm chọc cô ấy hay châm chọc mẹ.
Tiểu Na đều chịu đựng cho qua.
Nhưng mà lần này, ngay cả sự công bằng tối thiểu nhất cô ấy cũng không nhận được.
Dương Tiểu Na không thể nhịn được nữa, nên cô ấy mới chạy về nhà.
“Ba biết không, Quách Lam rất hận ba, cho nên bà ta ghét luôn cả con và mẹ! Bà ta luôn muốn đuổi con và mẹ ra khỏi nhà họ Dương, vậy thì từ nay về sau con sẽ không bao giờ bước đến cái nhà đó nữa!”
Dương Tiểu Na nói xong, gục mặt xuống giường khóc.
Trần Nam đứng sau lưng Tiểu Na, vỗ vai an ủi cô ấy.
Đúng vậy, cho dù thường ngày Tiểu Na luôn trung thực và thiện lương, nhưng cô ấy cũng có lòng tự trọng. Không một ai có thể chịu đựng được việc người khác nhiều lần chế nhạo mình, không bao giờ nhận được sự công bằng.
Cảm giác này, e rằng không ai hiểu rõ nó hơn Tiểu Na.
Nhắc mới nhớ, nếu như năm đó gia đình Tiểu Na không vì giúp đỡ mẹ của Trần Nam thì mọi chuyện sẽ không thành ra như thế này.
Mà chuyện này mẹ đã giao lại cho anh, anh sẽ cho Tiểu Na và cậu năm một lời giải thích thỏa đáng!
“Anh họ, em xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng đi theo em, làm anh không thể tham gia tiệc mừng thọ!”
Tiểu Na khóc một lúc, sau đó cô ấy lau mắt nói với Trần Nam.
“Không sao đâu! Tiểu Na, em cũng đừng quá bi quan, tương lai sẽ dần tốt hơn thôi, anh chắc chắn!”
Trần Nam kéo tay Tiểu Na.
“Ừm!”
Tiểu Na khẽ gật đầu.
Lúc này, điện thoại Tiểu Na đột nhiên reo lên.
Là quản gia A Tùng gọi đến.
“Gia tộc tổ chức cuộc gặp mặt khẩn cấp, tất cả mọi người đều phải đến!”
Sau đó A Tùng lập tức cúp máy.
“Em đi rửa mặt đi, nhanh chân lên!” Trần Nam nói.
“Em không đi, em không bước vào cái nhà kia một lần nào nữa. Rốt cuộc bây giờ em đã biết tại sao năm đó cô ưu tú như vậy, vẫn không muốn ở lại trong cái nhà không có tình người này. Thật đó anh à, có khi căn nhà đó sẽ hành hạ người ta đến phát điên!” Tiểu Na tức giận nói.
“Không đi sao được, em còn phải nghĩ cho mẹ của em nữa chứ, tránh cho mợ cả nói này nói kia, ít nhất thì hiện tại vẫn phải đi!”
Trần Nam cười nói.
Tiểu Na suy nghĩ rồi gật nhẹ đầu.
Sau đó cô ấy nghe lời Trần Nam đến nhà họ Dương.
Mãi cho đến hai giờ chiều, cuộc họp mới kết thúc.
Lần này Trần Nam không đi cùng Tiểu Na, mà anh ở lại nhà của cậu năm thực hiện một vài thủ đoạn nhỏ.
Tiểu Na quay về nhà cùng với mợ năm, nhưng vừa về đến nhà, anh đã nghe mợ năm tức giận mắng.
“Quách Lam, tôi không để yên cho cô đâu, có ai lại bắt nạt người khác đến như vậy! Tôi sẽ không để yên cho cô đâu!”
Quách Ánh Phượng lớn tiếng mắng.
“Mợ năm, mọi chuyện sao vậy?” Trần Nam đi đến hỏi.
Quách Ánh Phượng không trả lời anh, hốc mắt bà ta ẩm ướt ửng đỏ đi thẳng vào nhà.
Tất nhiên tâm trạng Tiểu Na cũng không tốt nhưng cô ấy vẫn trả lời anh: “Anh họ, hiện tại nhà họ Dương xảy ra chuyện, mọi thứ đã rối loạn hết lên!”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Tiểu Na lập tức nói sơ qua mọi chuyện.
Chuyện là lần này nhà họ Dương rơi vào tình thế nguy cấp, không ngờ rằng nhà họ Long lại dám trắng trợn xé mặt đâm cho nhà họ Dương một dao.
Dự án kinh doanh chính hiện tại của nhà họ Dương cũng là hạng mục lớn duy nhất còn lại đang chờ thực hiện, nhưng nhà họ Long đang âm mưu lấy mất.
Mặc dù tài lực hiện tại của nhà Dương cũng được xem là hùng mạnh, tuy nhiên gia tộc sở hữu doanh nghiệp càng lớn thì nhu cầu về tiền bạc cũng càng lớn. Đặc biệt là loại hình kinh doanh gia đình này, được xem như là huyết mạch của nhà họ Dương.
Một dự án lớn như vậy bị đoạt mất, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người.
Về phía Quách Lam, sau khi bị bà cụ mắng bà ta cũng không quên kéo theo người khác. Bà ta bắt Dương Tiểu Na đi đàm phán hạng mục mới.
Bà cụ cũng nổi giận, bà ta đã bảo những người không ra gì thì biến đi.
Khi đó bà ta chỉ thẳng tay về phía Tiểu Na và mợ năm, điều này khiến hai mẹ con mợ năm tức giận gần chết.
“Ha ha, mọi chuyện là vậy sao? Thật ra chuyện này cũng rất đơn giản!”
Sau khi Trần Nam nghe xong, anh không khỏi cười khổ nói.
“Anh họ, hiện tại gia tộc cực kỳ lộn xộn, anh đừng trêu chọc Tiểu Na nữa! Haiz, em và mẹ thật sự rất tức giận, rõ ràng mọi chuyện là do bác cả gây nên, tại sao lại đổ hết mọi tội lỗi lên đầu chúng em chứ!” Tiểu Na hơi buồn bã nói.
“Sao anh họ có thể giỡn nói em được chứ, thật ra bà ngoại không nôn nóng về dự án này, dù sao nhà họ Dương cũng không thiếu số tiền này. Mà bà đang lo lắng về việc nhà họ Dương không kiếm được dự án mới, việc kinh doanh chính của nhà họ Dương chủ yếu là khai phá các công trình, có các dự án giống như việc không ngừng quảng cáo cho doanh nghiệp. Ngược lại, không có bất kỳ hạng mục nào thì công ty sẽ ngày càng xuống dốc, đó là một vòng luẩn quẩn, bà ngoại đang lo lắng điều này!” Trần Nam nói.
“Anh nói đúng anh họ, nhưng cho dù em làm việc tại bộ phận dự án, nhưng em cũng không thể đụng đến các vấn đề quyết định dự án. Từ trước đến nay đều do Quách Lam phụ trách, em biết rất rõ, bà ta đang muốn nhân cơ hội này tiêu diệt kẻ thù trong gia tộc! Muốn đuổi em và mẹ ra khỏi nhà!”
“Vậy thì em hãy tìm về một vài dự án lớn cho bà ta thấy, anh họ sẽ giúp em!” Trần Nam cười nói.
“Anh họ, anh lại chọc em rồi!”
“Anh không nói đùa, là thật!”
Trần Nam lắc đầu, sau đó anh lấy điện thoại ra.
Sau khi nói chuyện vài câu, anh qua sang nói với Tiểu Na: “Được rồi, chiều nay em hãy đến trụ sở chính của tập đoàn Tín Phong, tại đó sẽ có người bàn bạc các dự án với em.”
“Anh họ, anh quen biết người của tập đoàn Tín Phong hả?”
Thật ra Tiểu Na luôn cảm thấy anh họ của mình rất thần bí.
“Ừm, xem như là quen biết, đó là một người bạn học của anh!”
Trần Nam đưa ra lý do đại khái. Dù sao thì hiện tại vẫn chưa đến lúc thích hợp để bại lộ hoàn toàn, mặc dù đối với Tiểu Na, không có bí mật nào là không thể nói, nhưng có một vài chuyện muốn giải thích thì rất phiền phức.
“Em cứ yên tâm, có bao giờ anh họ lừa em chưa. Chiều em đến đó, tìm một người tên là Triệu Thanh là được, anh ta phụ trách hạng mục lần này!” Trần Nam nghiêm túc nói.
Tiểu Na thấy anh họ không giống như đang lừa mình, cô ấy gật nhẹ đầu.
Thật ra, đối với Trần Nam hiện tại đã kiểm soát trong tay tất cả các doanh nghiệp gia đình tại Hoa Hạ thì không có việc gì có thể làm khó được anh.
Tiểu Na cũng không dám sơ suất. Sau khi chuẩn bị mọi thứ, cô ấy thật sự đi đến tập đoàn Tín Phong, bởi vì Tiểu Na tin rằng anh họ sẽ không lấy chuyện lớn như thế này ra làm trò đùa.
Tập đoàn Tín Phong là tập đoàn lớn bậc nhất tại Yên Kinh, đây không phải là công ty gia đình, nhưng lại được xem là thần tài của rất nhiều gia đình kinh doanh. Sức mạnh lớn mạnh ra sao có thể tưởng tượng được.
“Thưa cô, hôm nay có hơi nhiều khách hàng, xin mời cô đến khu vực khách quý ngồi chờ!”
Ngay lúc Dương Tiểu Na vừa đến, nhân viên phục vụ đã cung kính dẫn Dương Tiểu Na đến khu vực chờ của khách quý.
Khi cô ấy vừa đi vào, Dương Tiểu Na vừa ngẩng đầu đã thấy vài người quen cũng đang ở đây.
Đồng thời, tất cả những người kia cũng nhìn thấy Dương Tiểu Na.
“Ô ô, đây không phải là Tiểu Na hay sao? Thế mà cô cũng đến chỗ này à?”