Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương - Chương 7 Ly Vương cưới
You are reading Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương Chương 7 Ly Vương cưới at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương next time when you come visit our manga website
Nhìn khuôn mặt lạnh lùng quyến rũ trong gương, Vân Cẩm Nguyệt rất vừa lòng, cong môi: “Phượng Nhi, nếu sau này có người hỏi về mặt của ta, ngươi cứ nói ta bôi chút thuốc lên mặt, mặt đã khỏi, không cần giải thích nhiều lời với bọn họ.”
Bây giờ nàng đã lấy lại dung mạo, sớm hay muộn cũng phải cho người thấy, cho nên phải tìm sẵn lý do trước, tránh việc bị nghi ngờ.
“Vâng, nương nương.”
Đúng lúc này, tiếng chiêng trống bên ngoài càng vang, Vân Cẩm Nguyệt lạnh lùng đứng dậy: “Phượng Nhi, tướng công của ta muốn cưới tân nương tử, ngươi nói xem, người làm chủ mẫu như ta có nên đi ăn mừng hay không?”
“Nhưng nương nương, không phải vương gia đã cảnh cáo người không cho người ra ngoài hay sao?” Phượng Nhi có chút sợ hãi.
“Sợ cái gì? Ly Vương cưới thiếp, làm Ly vương phi lại không lộ mặt, vậy còn thể thống gì nữa?” Nói xong, Vân Cẩm Nguyệt chỉ vào bộ đồ đỏ treo trên giá nói với Phượng Nhi: “Hôm nay là ngày tốt, ta muốn ăn mặc vui vẻ chút, mặc bộ này đi.”
Phượng Nhi hơi do dự: “Vâng, nương nương.”
Nàng ta rất sợ nương nương bị thiệt, trái tim thấp thỏm dâng đến cổ họng, nhưng nhìn thấy bộ dáng đã chuẩn bị trước của nương nương, nàng ta lại bình tĩnh lại.
Tiếp theo, Phượng Nhi giúp Vân Cẩm Nguyệt mặc bộ váy đỏ, trang điểm xinh đẹp cho nàng.
Trước kia Vân Cẩm Nguyệt bị hủy dung nên không thích trang điểm, còn thích mặc đồ tối màu, bây giờ thay một bộ đồ đỏ, trang điểm nhẹ, khí chất trên người thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Sau khi mặc xong, Vân Cẩm Nguyệt đeo khăn che mặt, gọi Phượng Nhi mang theo một bộ váy màu hồng nhạt, bảo Phượng Nhi đỡ nàng ra ngoài.
Bên ngoài sảnh, chiêng trống vang trời, đèn lồng đỏ thẫm treo cao, chữ Hỉ đỏ thẫm dán khắp nơi, không khí vui vẻ vô cùng náo nhiệt.
Ly Vương cưới thiếp, phô trương rất lớn, mọi người đổ xô ra đường đứng ở cửa vương phủ, cả kinh thành đều đang bàn tán về việc trọng đại này.
Nghe nói lần này Ly Vương cưới trắc phi, dùng mười hai kiệu lớn, cho sính lễ dài gần một con phố, đây chính là lễ chế cưới vương phi mới có, còn lớn hơn cả lúc Ly Vương cưới vợ.
Vân Cẩm Nguyệt đi đến hành lang, nhìn thấy đám hạ nhân trong vương phủ bận rộn tiệc cưới, giống như trắc phi mới là chủ mẫu của bọn họ, còn nàng chỉ là một tiểu thiếp không được sủng ái.
So với không khí vui mừng lúc này, lúc nàng vào cửa, thực sự giống như một câu chuyện cười.
Lúc đó Hoàng đế ban nàng cho Sở Minh Khiêm, Sở Minh Khiêm không đồng ý một mực muốn cưới thứ nữ của Lễ Bộ Thượng Thư, mỹ nhân đứng đầu nước Sở, Nam Cung Nhu. Nhưng Hoàng đế lại không đồng ý cho hắn cưới Nam Cung Nhu, bởi vì Nam Cung Nhu là con vợ lẽ, không xứng làm vương phi.
Hoàng đế hiện tại, Hoằng Nguyên Đế không phải phụ thân của Sở Minh Khiêm, mà là thúc thúc của hắn.
Mười năm trước, Hoàng đế nước Sở cũng không phải Hoằng Nguyên Đế, mà là cha ruột của Sở Minh Khiêm – Khánh Vân Đế , cũng không biết vì nguyên nhân gì, trước khi Khánh Vân Đế băng hà lại truyền ngôi vị Hoàng đế cho đệ đệ của mình chứ không phải là đứa con duy nhất Sở Minh Khiêm của mình.
Sau khi Hoằng Nguyên Đế kế vị, Sở Minh Khiêm được phong làm Ly Vương, Hoằng Nguyên Đế cũng không phải cha ruột nên quan hệ của hai người rất xấu hổ. Cho nên hắn không đồng ý hôn sự mà Hoằng Nguyên Đế đã sắp xếp, Hoằng Nguyên Đế bắt đầu gây khó dễ cho hắn.
Cuối cùng, Hoằng Nguyên Đế lợi dụng tính mạng của Nam Cung Nhu, tạo áp lực cho hắn, hắn mới lạnh lùng đồng ý cưới Vân Cẩm Nguyệt vào cửa.
Nhưng lúc đó hắn cũng nói, hắn sẽ không bái đường thành thân với Vân Cẩm Nguyệt, cũng sẽ không làm lễ phu thê.
Hơn nữa, sau khi cưới Vân Cẩm Nguyệt làm chính phi, hắn còn muốn cưới nữ nhân mình yêu làm trắc phi.
Hoằng Nguyên Đế vô cùng tức giận trước lời nói của Sở Minh Khiêm, nhưng cũng không gây khó dễ việc này, bởi vì hiện tại Sở Minh Khiêm là chiến thần bảo vệ nước Sở.