Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2419
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2419 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2419
“Đi nào, hẳn là Nặc Ca đã ăn xong rồi, chúng ta mau chạy đến gặp đi.” Thượng Tiểu Cẩn sợ Doãn Ngự Trinh hỏi tiếp, nhanh chóng đổi chủ đề: “Đã muộn rồi, chúng ta phải về.”
“Đi thôi.” Doãn Ngự Trinh nhìn đồng hồ, đúng là muộn rồi.
Khi bọn họ vui vẻ xem biểu diễn, Mễ Tiểu Anh gặp chút rắc rối, người gây ra là Casey.
Từ lần trước sau khi trùng hợp gặp nhau ở trung tâm thương mại, Casey chưa từng gặp lại Mễ Tiểu Anh. Bất kể là gọi điện thoại hay gửi tin nhắn, cô ta không đáp lại như thể đã biến mất khỏi thế gian, vì vậy Casey cố gắng hết sức hỏi thăm tin về Mễ Tiểu Anh đủ kiểu. Lịch trịch của Doãn Ngự Hàm được giữ bí mật, không ai điều tra được.
Nhưng lịch trình của Mễ Tiểu Anh thì dễ.
Vì Mễ Tiểu Anh là đại diện cho nhà họ Doãn nên tham gia rất nhiều hoạt động, thậm chí có vài cái công khai cho quần chúng. Vì thế tối nay khi cô tham gia một bữa tiệc từ thiện buổi tối, đã gặp lại Casey.
Hôm nay Casey đi theo một ông lớn đến.
Cô ta không phải người địa phương nên không nhận được thiệp mời, chỉ có thể đi theo người khác. Cho nên Mễ Tiểu Anh trông thấy Casey bị cản ở ngoài trong tiệc từ thiện buổi tối.
“Tôi nghĩ bài học lần trước đã khiến cô nhớ đời.” Mễ Tiểu Anh của đêm nay ăn mặc rất đơn giản, cũng không hoa mỹ rườm rà như con khổng tước rêu rao giống những người phụ nữ khác.
Cô chỉ mặc một chiếc váy đen nhỏ đơn giản, tóc chải cẩn thận, buộc lên cao.
Đoan trang, uyển chuyển, hàm súc, tinh xảo.
Một Mễ Tiểu Anh như thế lại là một nhân vật sáng lòa trong tiệc tối đêm nay. Bất kể là cô xuất hiện ở đâu, luôn có tiếng khen ngợi tán thưởng.
Mễ Tiểu Anh bây giờ đã qua giai đoạn tăng giá trị bản thân bằng quần áo trang sức, có thể nói, cái tên Mễ Tiểu Anh là một bảng hiệu, trang sức mà cô đeo mới chính là thứ được sáng theo.
Đây là sức hấp dẫn của nhân cách.
Tự đáy lòng Casey, cô ta thừa nhận mình ghen tị với Mễ Tiểu Anh. Trước kia cô ta vẫn nghĩ thứ mà phụ nữ điên cuồng theo đuổi đến tận cùng là mặt đẹp dáng tốt, nhưng từ sau khi gặp Mễ Tiểu Anh, cô ta mới biết được phụ nữ còn có thể sống như vậy, không hề thua khí thế đàn ông, khiến người ta không kiềm lòng được xem nhẹ giới tính của cô t, coi cô thành một chiến hữu có thể bắt tay cùng đánh, trở thành một núi cao vời vợi không thể vượt qua.
Ngoại trừ Casey, không biết có bao nhiêu phụ nữ bình hoa xuất hiện, hâm mộ trong yên lặng, nhưng bọn họ hâm mộ chứ không ghen tị. Vì Mễ Tiểu Anh chưa từng lợi dụng sắc đẹp của mình để lấy cái gì, những gì cô có được đều dựa vào tài năng và sự cẩn thận, dựa vào quan hệ xã hội mạnh mẽ của cô mới có được.
Người thành công nhờ vào cố gắng của bản thân, bọn họ không ghen tị được, đó mới là thứ tối cao mà phụ nữ cần theo đuổi.
Trong mắt Casey hiện vẻ ghen ghét, nếu Mễ Tiểu Anh không vĩ đại như thế, làm sao Doãn Ngự Hàm có thể bỏ qua sự tồn tại của mình?
Có phải là chỉ cần Mễ Tiểu Anh biến mất, Doãn Ngự Hàm mới có thể trông thấy giá trị của Casey? Cô ta cũng có thể cố gắng học tập nâng cao bản thân như Mễ Tiểu Anh mà!
“Mễ Tiểu Anh.” Casey cắn môi nói: “Tôi biết chuyện tôi làm trước kia rất ngu xuẩn.”
“Ồ?” Mễ Tiểu Anh cầm một ly đồ uống từ tay phục vụ, đặt bên môi, nói: “Cô Casey tỉnh ngộ hơi chậm nha.”
“Tôi thật lòng muốn xin lỗi cô.” Hai tay Casey nắm chặt sau lưng, nhất định cô ta phải hại Mễ Tiểu Anh tiêu tùng, nếu không thì chỉ cần ngày nào Mễ Tiểu Anh còn xán lạn ngày nào, Doãn Ngự Hàm sẽ muộn một ngày để trông thấy sự tự tồn của Casey.