Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) - Chương 36 Tiểu tử này đúng là thú vị
You are reading Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) Chương 36 Tiểu tử này đúng là thú vị at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL)
- Chương 36 Tiểu tử này đúng là thú vị
Mà lúc tất cả các đệ tử đều rút khỏi núi Linh Dược, một
nhóm các trưởng lão đã vào trong núi Linh Dược.
Lúc này, Tô Linh, các chủ sự Võ Kỹ Các, các trưởng lão nội môn đều tụ tập ở đây, nặng nề nhìn thi thể của ba đệ tử cách đó không xa.
Nhưng, với thân phận của bọn họ, trước mắt cũng chỉ có thể đứng quanh xem, không có quyền lên tiếng.
Bởi vì bên cạnh thi thể kia, có một người mặc áo bào trắng đang đứng quan sát kỹ lưỡng, người này chính là một nhân vật lớn của Thanh Long tông, ngay cả trưởng lão nòng cốt cũng phải nhường ba phần.
Áo bào trắng trên người người này rất đặc biệt, khắc đầy phù chú kỳ lạ, hoa văn đặc thù, hơn nữa áo bào còn rất rộng, không chỉ che giấu áo quần người này, mà còn che cả dung mạo của ông ta, cả người được bọc kín trong lớp áo bào.
“Thời gian đã lâu, cuối cùng cũng xuất hiện rồi.” Cuối cùng, người áo bào trắng cũng cất lên âm thanh tang thương.
“Gia Cát trưởng lão, ý ông là… Là Lăng mộ Vạn Cốt?” Tô Linh tiến lên hỏi.
“Ngoài lăng mộ Vạn Cốt ra còn có thể là gì nữa?”
“Các trưởng lão nội môn các người, quá sơ suất rồi, mỗi lần đều là sau khi lăng mộ Vạn Cốt xuất thế thì mới thông báo, ngươi biết các ngươi đã làm lỡ chuyện lớn thế nào không?”
“Đúng là một đám vô tích sự, toàn bộ đều là phế vật, còn cần các ngươi làm gì nữa?” Thế nhưng câu hỏi của Tô Linh lại đổi lại là một loạt lời trách măng của ông lão áo trắng, tất cả mọi người đều cảm nhận được, cơn giận của nhân vật lớn này.
“Hừ” Sau một hồi trách mắng, ông lão áo trắng lại vung tay áo biến mất, ngay cả một luồng khí cũng không để lại.
Sau khi ông ta rời đi, tất cả mọi người đều như trút được gánh nặng, thở dài một hơi. Trước mặt người kia, thực sự bọn họ đến cả thở mạnh cũng không dám, mà như Tô Linh tiến lên nói chuyện không phải ai cũng dám làm.
“Ông lão này quá đáng thật. lăng mộ Vạn Cốt này vốn hư vô mờ mịt, ngay cả trận pháp ông ta bày bố cũng không pháp hiện ra, sao chúng ta có thể biết được lúc nào xuất hiện được chứ!” Tô Linh tức giận nói.
“Tiểu nha đầu nhỏ giọng thôi, Thanh Long Tông chúng ta có thể mời được người này không dễ đâu, đừng nói là chúng †a, mà ngay cả tông chủ đại nhân cũng rất kính cẩn đối với ông ta, chúng ta thực sự không trêu chọc được đâu.” u Dương trưởng lão tiến lên khuyên nhủ, sợ Tô Linh đắc tội với ông lão áo trắng kia.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
“Hừ, ta thấy ông ta gia nhập Thanh Long Tông ta là giả thôi, rình mò kho báu của lăng mộ Vạn Cốt mới là thật” Tô Linh hừ một tiếng, không đồng ý.
“Tuy nói lăng mộ Vạn Cốt rất có khả năng là một kho báu, nhưng dù sao cũng chỉ là tin đồn, mà bây giờ phàm là người bước vào đều sẽ mất mạng, chuyện này thì không thể phủ nhận:
“Lăng mộ Vạn Cốt được xem là tuyệt địa, từ lâu đã khiến mọi người đã hoảng sợ. Nếu Gia Cát trưởng lão có thể phá giải được lăng mộ Vạn Cốt này thì cho dù kho báu kia đưa cho ông ta cũng có sao chứ.”
“Chỉ sợ ông ta không có bản lĩnh đó thôi.” Tô Linh bĩu môi.
“Nha đầu này, nói bớt một câu đi.” Đối mặt với Tô Linh bướng bỉnh như vậy, u Dương trưởng lão rõ ràng cũng đành chịu: “Đúng rồi, Dực Minh có mời tiểu tử kia sao?”
“A, tiểu tử kia đúng thực là khiến người ta đau đầu, ta nghe Tô Mỹ nói, hắn từ chối lời mời của Dực Minh rồi.” Nhắc đến Sở Hành, Tô Linh lại thở dài.
“ồ?” u Dương trưởng lão ngây người, rồi thoải mái cười nói: “Tiểu tử này đúng là thú vị.”
Sở Hành quay và phủ đệ, chuyện đầu tiên làm là tắm gội sạch sẽ thoải mái một lượt, nhưng vừa mới cởi quần áo, còn chưa kịp tiến vào bồn tắm thì vẻ mặt hắn đã thay đổi.
“Đây… Đây là…”
Nhìn vào ngực mình, ánh mắt Sở Hành lóe lên, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Bởi vì trước ngực hắn lại xuất hiện một hình vẽ kỳ lạ quỷ dị, sở dĩ nói nó kỳ dị là vì hình vẽ này là do vô vàn bùa chú hình thành.
Từng bùa chú đều tựa như có sinh mạng riêng, đang châm chậm di chuyển trên làn da Sở Hành, cực kỳ ghê người.
Sở Hành dùng lực lấy tay cọ vài cái trước ngực, thử xóa bỏ hình vẽ kỳ lạ này, nhưng thay vào đó hình vẽ này như thể sinh trưởng trên da hắn vậy, căn bản không thể xóa đi.
Nhìn bùa chú kỳ lạ dày đặc di chuyển trên da mình, Sở Hành buồn bực vô cùng, nhưng cũng không biết phải làm sao.
“Xem ra, mình vẫn chưa thoát khỏi lời nguyên của lăng mộ Vạn Cốt kia”
Đột nhiên, Sở Hành thoải mái bật cười, hắn biết đâu chắc chăn là vật kỷ niệm mà lăng mộ Vạn Cốt để lại cho hắn, mà cho dù thứ này là phúc hay là họa thì bây giờ hắn cũng không thể làm được gì, chỉ đành nghe theo mệnh.
Nếu đã không thể thay đổi, thì Sở Hành cũng chẳng buồn nghĩ nhiều, dứt khoát xem như chưa có gì xảy ra, nhảy vào trong bồn tắm, hưởng thụ cuộc sống hiện tại.