Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 6 - Cải Táng (Trường Lê)

Chap 64 : Ảo Giác..

– Á….á……á…..Ma….ma đó…..Cứu…tôi với…

Thấy Chuẩn treo cổ chết trong nhà ông Nhẻm, Lân sau ít giây sợ đến đứng hình thì đột ngột chỉ tay về phía cái xác rồi hét lên kinh hoàng. Mặt mũi tái mét, mắt trợn trừng nhìn về phía bàn thờ, mồ hôi đổ ra như tắm…..Lân quay lưng bỏ chạy, vấp chân vào mấy vũng nước ngã dúi dụi.

– Lân, đứng lại đã. - Ông Kha gọi với theo nhưng Lân lồm cồm bò dậy rồi tiếp tục chạy thục mạng ra khỏi cổng nhà ông Nhẻm.

Đứng trước ngưỡng cửa, thượng úy Mạnh ngước mắt lên nhìn thi thể Chuẩn treo trên thanh xà nhà, hai tay đút trong túi quần, chân trần, lưỡi lè, đầu cúi xuống, hai mắt trợn ngược…..Ngôi nhà u ám đến rợn người, nhìn qua ai cũng có thể nhận ra đây là 1 vụ tự tử….Thế nhưng với những người đã và đang lần theo manh mối, dấu vết từ những vụ việc trước đó thì cái chết của Chuẩn không đơn giản chỉ là tự tử…..Một cái chết mang sắc màu kinh dị và vô cùng đáng sợ……Tính đến hôm nay, kể từ khi thằng Nhút chết bên dưới huyệt mộ nhà bà Vân, thôn Phượng Bãi chỉ trong vòng 3 ngày đã có tới 5 người vong mạng. Những cái chết xảy ra dồn dập, kỳ bí và dường như chưa có dấu hiệu dừng lại.

Bước ra bên ngoài hiên, tiến lại gần chỗ ông Kha đang đứng bần thần…..Thượng úy Mạnh nói :

– Bác Kha, cháu sẽ ở lại đây….Chỗ này cách cây cầu đi sang nghĩa địa không xa….Phiền bác tới đó nói với cậu Điền, huy động 1 công an viên cùng 2 dân quân tự vệ của xã đến đây.

Ông Kha gật đầu rồi vội đi ngay…..Còn lại 1 mình, thượng úy Mạnh đi vòng ra phía sau nhà. Thấy 2 nấm mộ mới đắp, 1 của ông Nhẻm, 1 của con ông Nhẻm là thằng Nhút. Bùn đất hãy còn nhão bởi hai ngày nay, hôm nào cũng có mưa, còn là mưa to, mưa tầm tã. Bước tiếp tới khung cửa sổ bên hông nhà, cánh cửa sổ mở toang. Nhìn vào mấy thanh chấn song, Mạnh giật mình khi trên 2 thanh chấn song ở chính giữa có những vệt màu đen như bị đốt cháy xém.

“ Gió giật mạnh, cánh cửa sổ bất ngờ bung ra….Khi ánh chớp lóe lên, em thấy ông Nhẻm đứng bên ngoài cửa sổ, hai tay bám vào chấn song, ánh mắt trợn trừng nhìn em vô cùng giận dữ…..”

– Chẳng….lẽ vệt màu đen này là…..- Mạnh rùng mình đặt giả thuyết khi nhớ lại lời khai nhận của Lân lúc sớm.

“ Vù….vù…ù….ù “

Gió thổi vào trong ngôi nhà rồi lùa qua khung cửa sổ táp thẳng vào mặt khiến Mạnh rùng mình…

“ Kẽo…cà….kẽo….kẹt “

Bất thình lình tiếng cột kèo vang lên kẽo kẹt khi thi thể Chuẩn tiếp tục đong đưa qua lại. Cánh cửa chính như đang hút gió từ bên ngoài vào trong sau đó thoát ra qua đường cửa sổ khiến cái xác treo cổ thi thoảng lại khẽ chuyển động. Đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào trong cũng đủ khiến Mạnh sởn hết cả gai ốc…..Mọi thứ cứ như đang tái hiện lại khung cảnh trong lời kể của Lân…..Mạnh giống như hồn ma ông Nhẻm đứng nhìn về phía bàn thờ, chỉ khác 1 điều, nếu đêm qua Chuẩn hãy còn sống để bới tìm, moi móc bát hương thì lúc này tuy Chuẩn vẫn ở vị trí đó nhưng chỉ còn là 1 cái xác chết trong tư thế treo cổ.

Nghĩ xong Mạnh bất ngờ quay đầu nhìn về phía đằng sau, bởi chỉ vừa mới đây, trong khoảnh khắc, Mạnh có cảm giác như ai đó đang đứng ngay sau lưng mình. Sự ớn lạnh len lỏi qua từng lỗ chân lông, buốt tới tận óc khiến cho Mạnh lùi người lại….

“Vù….ù….ù….ù “

Gió vẫn tiếp tục thổi, tiếng kẽo kẹt nơi xà nhà cứ thế phát ra mỗi lúc một dồn dập….Sợi dây thòng lọng đang từ từ xoắn lại khi thi thể người chết khẽ chuyển động theo hướng gió lùa. Trước đó Chuẩn chết hướng mặt về phía bàn thờ thì nay không biết do gió hay là do 1 thứ gì khác tác động vào cái xác mà nó dừng lại đúng hướng nhìn thẳng về phía cửa sổ.

Mạnh lùi lại 1 bước, trên xà nhà, sợi dây thòng lọng ngừng xoắn, gió cũng ngừng thổi, những tiếng kẽo kẹt trước ấy cũng không còn…..

“ Tong…..Tong….Tong “

Có cái gì đó đang rơi xuống nền nhà từ thi thể của Chuẩn…..Không phải máu, khi chạm vào đất, thứ này bắn văng ra tung tóe và có màu đen….Ban đầu chỉ là 1 -2 giọt, nhưng ít giây sau, thứ nước màu đen đó bắt đầu rơi xuống với tần suất dày đặc hơn…

“ Tong….Tong….Tong “

“ Lộp…bộp….lộp…độp “

“ Bộp….bộp….bộp “

Thứ nước đen ấy chảy ra từ hốc mắt, lỗ mũi, lỗ tai và cả từ trong miệng xác chết, nền nhà ướt đẫm và bốc mùi hôi thối nồng nặc….Còn chưa kết kinh hoàng thì Mạnh tiếp tục nhìn thấy 1 cảnh tượng khủng khiếp…..

“ BỘP “

Từ trong miệng Chuẩn vừa có thứ gì đó chui ra rồi rơi thẳng xuống vũng nước đen ngay dưới nền nhà.

Đen kịt nhưng 1 cục than, thế nhưng nó vừa khẽ cử động….

“ ỘP….ỘP….ỘP “

“ ỘP….ỘP….ỘP “

Tiếng ếch kêu phát ra từ trong vũng nước đen hôi thối…..Thứ vừa chui ra khỏi miệng xác chết là 1 con ếch. Đồng thời cái xác bắt đầu phân huỷ, từng bộ phận rơi xuống cho đến khi chỉ còn lại duy nhất cái đầu người là vẫn treo lủng lẳng trong thòng lọng.

Mạnh sững sờ không dám chớp mắt trước cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra trước mặt.

“ VỤT “

Con ếch bất ngờ nhảy lên, nó hướng về phía khung cửa sổ…..Đôi mắt nó ánh lên màu đỏ như máu.

“ ỘP….ỘP…ỘP “

– Á…..Á…..Á…..- Mạnh hét lên khi con ếch sắp bổ nhào tới…

“ Bộp….Bộp “

– Anh Mạnh, anh Mạnh…..Anh làm sao vậy ? Mở mắt ra….Em đây mà, Điền đây….Anh Mạnh…

Vừa vỗ nhẹ vào hai bên má Mạnh, Điền vừa gọi……Mạnh choàng tỉnh, thấy mình đang ngồi bệt dưới đất…..Trước mặt là Điền, Mạnh ú ớ :

– Điền….là….cậu….thật sao ?

– Vâng, em đây…..Anh Mạnh, sao anh lại ngồi ở đây. - Điền đáp…

Như sực nhớ ra chuyện gì, Mạnh bám lấy tay Điền vội vàng đứng dậy…..Nhìn qua khung cửa sổ, bên trong nhà, thi thể Chuẩn vẫn treo trên thanh xà….Nền nhà khô cong không có vũng nước đen nào cả.

Mạnh nuốt nước bọt không hiểu chuyện gì xảy ra, hoang mang không biết những gì mình vừa nhìn thấy là thật hay mơ……Đúng lúc ấy, ông Kha cùng 2 người dân quân chạy tới.

Điền nói :

– Tôi tìm thấy anh ấy rồi….

Ông Kha thở phào :

– May quá, chúng tôi tìm phía kia không thấy, cứ tưởng đồng chí ấy bị làm sao rồi cơ….Mà sao đít quần lại bẩn thế này ?

Điền định trả lời câu hỏi của ông Kha thì Mạnh lên tiếng trước :

– À, không có gì….Do đất trơn nên khi nãy tôi bị ngã ấy mà…Dập cả mông, ngại quá bị mọi người phát hiện rồi…

Đoạn Mạnh liếc mắt nhìn Điền ra hiệu im lặng, đừng nói gì thêm….Điền cũng hiểu nên gật đầu. Trở lại nhà trong, sau khi chụp ảnh hiện trường, Mạnh cùng Điền và 2 người dân quân tự vệ tiến hành đưa xác Chuẩn xuống.

Kiểm tra sơ bộ thi thể, bỏ 2 bàn tay Chuẩn ra khỏi túi quần…..Tay trái cái xác buông thõng nhưng tay phải lại nắm chặt….Thấy kẽ ngón tay phải có đoạn dây dù mảnh thò ra. Trước mặt tất cả mọi người, Mạnh từ từ mở những ngón tay người chết…..Bên trong lòng bàn tay phải của Chuẩn chính là cái túi vải đêm hôm qua Chuẩn lấy được từ bát hương trên bàn thờ nhà ông Nhẻm…

– Là cái túi này ư ? - Mạnh nhíu mày khẽ hỏi…..

Advertisement