Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7 - Tác Giả Trường Lê.
– TẦM BẢO –
Chap 34 : Dụ Quỷ…
[......]
Trong lúc thầy Lương bày trận thì Việt đợi ở bên ngoài, nhân tiện trao đổi tình hình công việc với cấp dưới qua điện thoại.
“ Cạch “
Nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng bé Trà, Việt vội quay lại thì thấy thầy Lương đang bước ra.
– Bác Lương, mọi chuyện xong rồi ạ ? - Việt vội hỏi.
Thầy Lương đáp :
– Tất cả đã xong, chỉ còn chờ cán bộ đưa con gái về đây.
Nhìn đồng hồ mới hơn 3h chiều, còn gần 2 tiếng nữa mới đến giờ tan trường….Việt nói :
– Bình thường phải 5h mới tan học bác ạ.
Thầy Lương lắc đầu :
– Không, ngay bây giờ cán bộ đến trường đón con. Chúng ta sẽ trục vong quỷ trước khi vợ cán bộ đi làm về. Phụ nữ, nhất là những người làm mẹ họ rất thương con, nếu phải chứng kiến cảnh con bị ma quỷ ám hại, đau đớn, giằng xé chỉ e họ không giữ được bình tĩnh mà làm hỏng chuyện.
– Bác nói đúng, tôi cũng không muốn vợ mình lo lắng. Thế được, để tôi gọi điện xin phép nhà trường cho đón cháu sớm. Bác Lương, bác ở nhà nhé….Trường học cũng không quá xa, tôi đi 1 lát sẽ về ngay. - Việt vội vàng.
Thầy Lương tiếp :
– Cán bộ khoan đi đã…
Việt hỏi :
– Còn chuyện gì nữa sao ?
Thầy Lương lấy trong tay nải ra 2 lá bùa màu đỏ, 1 gói giấy bạc chừng đốt ngón tay cái. Đoạn ra hiệu cho Việt cúi thấp xuống rồi nói rì rầm vào tai Việt điều gì đó. Việt vừa nghe vừa gật đầu ghi nhớ.
Thầy Lương hỏi lại Việt :
– Cán bộ nhớ chưa ? Phải làm đúng như lời tôi vừa nói….
Việt vâng dạ :
– Tôi nhớ rồi thưa bác. Tôi đi đây.
Chào thầy Lương, Việt nhanh chóng rời khỏi nhà…..Lên xe máy phóng đi, Việt lấy điện thoại gọi cho Tiếp :
– Alo, Tiếp hả ? Xe công vụ có còn ở trụ sở không ?
Bên kia đầu dây, Tiếp trả lời :
“ Dạ còn thưa thủ trưởng….Thủ trưởng cần dùng xe đi đâu ạ ? Để em đưa thủ trưởng đi. “
Việt đáp :
– Không cần đâu, giờ tôi đang tới trụ sở, phiền cậu đem chìa khoá xuống bãi đậu xe cho tôi là được.
Chừng 10 phút sau, Việt có mặt tại trụ sở công an huyện V.T.
– Thủ trưởng, chìa khoá đây ạ. - Tiếp nói.
Nhận chìa khoá, lên xe ô tô 7 chỗ hiệu Mitsubisi gắn biển xanh….Việt cảm ơn Tiếp rồi lái xe đến trường tiểu học A.N đón con gái. Thấy thủ trưởng có vẻ vội vàng, Tiếp chưa kịp hỏi thêm gì thì Việt đã đi mất. Trên đường tới trường, Việt gọi cho cô giáo chủ nhiệm lớp bé Trà để xin đón con về sớm.
Cô Hương đồng ý ngay, đồng hồ lúc này đã chỉ sang 3h20 phút chiều…..Tại lớp 5A, sau khi nghe điện thoại của Việt. Cô Hương đi xuống chỗ Trà, cố nở 1 nụ cười thân thiện, cô Hương khẽ nói nhỏ :
– Trà ơi, em thu gọn sách vở, bỏ vào balo, lát nữa bố em đón về sớm nhé.
Trà cả ngày hôm nay càng lúc càng có biểu hiện lạ lùng. Trong lúc các bạn học thì Trà chỉ ngồi vuốt ve, mân mê 2 con búp bê mà không để ý đến mọi thứ xung quanh. Nghe cô giáo nói vậy, Trà chỉ ngước lên nhìn cô, mắt trợn trừng, nghiêng đầu sang 1 bên, khuôn miệng nhe ra cười đoạn đáp :
– Hi hi hi…..Bố đón rồi sao ? Hi hi hi…..Bố tới đón chúng ta rồi…..Hi hi hi…
Mỗi lần nhìn thấy điệu cười của Trà là cô Hương nổi cả da gà….Từ lúc trở lại lớp đến giờ, khi nhìn xuống bên dưới, cô Hương lại thấy Trà như đang nhìn trộm cô. Thực ra cô Hương cũng có ý định gọi cho phụ huynh của Trà thông báo, may mắn sao Việt lại chủ động gọi trước.
15 phút sau, Việt có mặt trước cửa lớp 5A. Cô Hương cũng dẫn Trà ra gặp bố…..Nhìn Việt hớt hải không giống mọi ngày, cô Hương nói :
– Hôm nay, em Trà…có một vài biểu hiện….khác thường…
Đang nói bỗng cô Hương nhăn mặt bởi tay Trà vừa bóp chặt lấy tay của cô….Lực bóp mạnh khiến cô Hương cảm thấy khá đau. Việt nhìn con cũng ngay lập tức nhận ra con gái mình so với lúc sáng thì bây giờ còn kỳ lạ hơn. Lưng đeo balo, hai tay Trà vẫn ôm lấy 2 con búp bê. Với mắt quan sát của 1 thiếu tá công an, chỉ cần nhìn nét mặt cô giáo, Việt biết cô giáo đang sợ. Mà nỗi sợ của cô chính là đến từ con gái của Việt. ‘
Gượng cười, cố làm như không có chuyện gì, Việt đáp :
– Chắc do cháu vẫn còn mệt, xin phép cô cho tôi đón cháu về sớm.
– Vâng…vâng ạ….Anh cứ đưa cháu về…- Cô Hương ấp úng, muốn bỏ tay Trà ra nhưng Trà vẫn cứ nắm chặt, siết mạnh.
– Về thôi con, bố mua nhiều đồ chơi mới cho con lắm….Còn lấy cả xe ô tô đón con nè, chẳng phải con rất thích đi ô tô sao ? Bố con mình về nào…? - Việt chìa tay ra nịnh Trà.
“ Phải nhớ, khi gặp mặt con bé, cán bộ đừng tỏ ra sợ hãi hay để con bé thấy cán bộ đang bất an. “Quỷ Linh Nhi” rất thích đồ chơi, đồ ăn, hãy dùng mấy thứ đó để dẫn dụ nó. “
Trong đầu Việt nhớ lại lời căn dặn của thầy Lương trước khi rời khỏi nhà. Có vẻ như thực sự có tác dụng. Sau khi nghe bố nói, Trà trở nên vui vẻ hơn hẳn, mắt sáng long lanh, miệng cười khúc khích :
– Hi hi hi, có đồ chơi mới rồi…..Thích quá, thích quá…..Còn được đi xe ô tô nữa….Hi hi hi.
Buông tay cô Hương, Trà nắm tay bố kéo đi….Việt chào cô Hương xong vội vã dắt con ra khỏi trường.
– Wow, xe ô tô đẹp quá…Đồ chơi…đồ chơi đâu hả bố….Con muốn đồ chơi…Hi hi hi…
Việt mở cửa sau, bên trên hàng ghế sau là bánh kẹo, bim bim cùng vài món đồ chơi khi nãy trên đường đến trường Việt có ghé mua. Nhìn thấy đồ chơi với bánh kẹo, Trà bước lên xe với vẻ mặt thích thú.
“ Kịch “
Đóng cửa xe lại, ngồi cạnh con gái, Việt cười cười :
– Đấy, bố mua nhiều đồ chơi với bánh kẹo cho con đó. Nào, để tạm 2 con búp bê sang đây nào..
Mải mê với đống đồ chơi, Trà đặt 2 con búp bê xuống cạnh ghế…..Chỉ chờ có vậy, Việt ngay lập tức lấy ra 2 lá bùa màu đỏ thầy Lương đưa, nhanh tay dán vào mặt 2 con búp bê. Khi 2 lá bùa được dán vào 2 con búp bê, Trà đột nhiên khựng người như bị bất động. Ánh mắt liếc ngược sang bên phía bố, toàn thân Trà run lên từng chập, 2 bàn tay cào vào lớp da bọc đệm ghế.
“Soạt….sột….sôt….soạt “
Trà nghiến răng, rít lên những tiếng gai người :
– Ngừ……ngừ……kít…..két……kéc…..
Trong tay cầm sẵn gói giấy bạc đã được mở ra, Việt đưa thứ bọc bên trong tờ giấy bạc đến trước mũi cô con gái. Sau khi hít phải mùi hương toả ra từ cái cục đen đen như than củi ấy, hai mắt Trà đảo qua đảo lại, trừng trừng nhìn Việt rồi từ từ cụp xuống.
“ Bịch “
Con bé như bị đánh thuốc mê, đổ gục xuống ghế…..Việt nhanh chóng để con nằm ngay ngắn ở ghế sau. Nhớ lời thầy Lương dặn :
“ Sau khi dán bùa vào 2 con búp bê, phải làm cho con bé chìm vào giấc ngủ. Có như vậy mới đảm bảo hồn phách của nó được an toàn. Thứ bọc bên trong giấy bạc là 1 loại mê hồn hương. Chỉ cần ngửi qua sẽ lập tức ngủ say. Sau khi làm xong mọi việc, mau chóng đưa con bé về nhà, bế nó vào phòng đã bố trí trận pháp. Nhớ đem theo cả 2 con búp bê. “
Việt bỏ 2 con búp bê vào trong balo, lúc cầm búp bê lên, Việt giật mình khi bên trong con búp bê nam có nhét 1 con dao gọt hoa quả, mũi dao nhọn hoắt, lưỡi dao sắc lẹm. Không biết tại sao con dao lại được nhét vào trong quần áo của búp bê nhưng rõ ràng đây không phải chuyện tốt lành gì. Không chần chừ thêm nữa, Việt nhanh chóng lái xe trở về nhà.
Nhìn đồng hồ lúc này đã chỉ tới 3h45 phút…