Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chú nuôi em nhé - Chương 8
You are reading Chú nuôi em nhé Chương 8 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chú nuôi em nhé next time when you come visit our manga website
Cô thấy chú nói vậy thì hỏi:
-Dạ. Đưa làm gì ạ.
-Đưa tôi cắt cho.
-Không? Em cắt được mà.
Moon nói :
-Chị đưa chú Linh cắt lát cho dễ ăn, đây nhà hàng tây nên hơi khác ạ.
Cô cười vì cô thua cả bé Moon, nhưng cô không muốn phiền chú nên trả lời:
-Em tự cắt được, cảm ơn chú.
Quang Linh thấy Thùy Tiên bướng với mình thì anh đứng lên giành lấy dĩa thịt từ chổ Thùy Tiên, mặc kệ bao ánh mắt nhìn anh, anh ngồi cắt từng miếng rồi đặt trước mặt Thùy Tiên mà nói:
-Ăn đi.
-Em có tay, em tự làm được mà.
-Thế có ăn không?
-Có, cảm ơn chú.
Bé Moon cười khà khà hỏi:
-Chú quan tâm chị Tiên thế, lúc mới lên mắng chị Tiên không mà.
Quang Linh nghe thế nhưng không trả lời Moon mà nói:
-Cháu lo ăn đi. Con nít không nên để ý mấy chuyện này.
Moon nghe thế không nói gì nữa mà cúi mặt ăn phần của mình.
Cô cũng cảm thấy dạo gần đây chú cũng không làm khó cô, nhưng đĩa thịt được chú cắt cho thì cô cứ thế ăn thôi.
Khánh Thi nãy giờ quan sát Quang Linh có vẻ quan tâm Thùy Tiên nên cô ta chắc chắn là Quang Linh thích Thùy Tiên rồi, cô ta quay qua nói:
-Quang Linh. Mấy ngày nữa ông có thể đưa tôi về không? Tôi xong sớm hơn dự định.
-Thế à. Ngày nào để tôi sắp xếp.
-Tầm 3 ngày nữa thôi.
-Vậy cũng được, cuối tuần tôi rảnh.
-Ok cảm ơn ông nhé. Cơ mà dạo gần đây ông thức khuya lắm hay sao mắt thâm quần thế kia, tí tôi về đưa típ này bôi cho ông nhé.
-Tôi không sao? Dạo gần đây công việc cũng nhiều nhưng giải quyết xong rồi nên bà yên tâm đi.
-Bây giờ trai độc thân rồi, chắc tôi sẽ theo đuổi ông được không nhỉ?
“Khụ , khụ”
Cô nghe chị Khánh Thi nói vậy thì ho sặc sụa, cô liền vỗ ngực để không thế nữa chú nói:
-Ăn từ từ, ai có dành ăn đâu mà thế hả?
Cô cầm ly nước uống một hơi thì trả lời:
-Tại cục thịt nó vướng ngay cổ thôi mà.
-Lý do không thiết thực thôi lo ăn đi, từ từ thôi, muốn ăn nữa thì gọi thêm.
-Dạ.
Moon nhe hàm răng sún nói:
-Chú ơi, ăn xong chúng ta đi xem phim hay ăn kem đi chú, lâu rồi chú không dẫn cháu đi ạ.
Quang Linh nghe thế thì đồng ý, bây giờ anh cũng rảnh nên không từ chối Moon như mọi hôm được.
-Uhm. Ăn đi rồi tí đưa đi ăn kem chứ coi phim cô Lộc có chịu đi đâu.
Moon nghe thế vui vẻ quay sang bà.
-Bà ơi, hay chúng ta đi coi phim đi ạ. Bà đi cho biết bà nhé.
-Bà già rồi, bà không coi được đâu đế mai chú Linh dẫn cháu đi nha Moon.
Quang Linh nghe thế thì nói:
-Thôi hôm nay chúng ta ăn rồi về. Mai chú dẫn cháu đi coi phim chịu không?
Moon nghe thế gật đầu cười.
-Dạ. Chú Linh hứa mai dẫn cháu đi đó.
-Giờ lo ăn đi, chú nói mai đi được là đi.
-Ồ ze. Cháu ăn đây ạ.
Mọi người không nói thêm gì nữa mà cùng nhau ăn tối, cô đang ăn thì nghe tiếng chuông điện thoại reo, cô nhìn vào số điện thoại thấy số của Long:
-Chuyện gì đó Long ơi.
-Mai Tiên rảnh không? Long đến chỗ Tiên nhé, Long lên sớm hơn dự định nên muốn gặp Tiên.
-Vậy hả? Tí Tiên gửi địa chỉ qua cho nhé, giờ Tiên đang ăn tối.
-Ok Tiên nhé.
Cô tắt máy rồi bỏ vào túi thì nhìn lên thấy ai cũng nhìn mình thì cô lên tiếng:
-Mọi người sao lại nhìn em ạ.
Moon hỏi:
-Ai thế chị Tiên.
-Ngày mai bạn chị lên đây hẹn gặp ấy mà.
-Trai hay gái vậy ạ. Thấy chị nói chuyện nhẹ nhàng thế không như nói chuyện với chú Linh.
-Bạn trai học cùng lớp với chị thôi.
-Vậy à. Thôi em no rồi em cũng không ăn nữa.
Quang Linh nghe thế thì đổi sặc mặt nhưng không nói gì mà gọi nhân viên tới tính tiền. Xong xuôi mọi người đứng lên rồi trở về nhà.
Vừa tới nhà, cô dắt bé Moon vào nhà cùng cô Lộc để lại Quang Linh với Khánh Thi ở phía sau.
Đang đi thì Khánh Thi lên tiếng:
-Đến ghế đá kia chúng ta có thể nói chuyện tí được không?
-Có chuyện gì sao? Bà không vào ngủ đi mai còn làm việc.
-Tôi chưa buồn ngủ, với giờ còn sớm. Bữa giờ tôi cũng không gặp ông nhiều cho dù ở đây.
-Uhm. Đến ghế ngồi đi.
Anh cùng với Khánh Thi đi tới bên ghế ngồi, anh hỏi:
-Chuyện gì bà nói đi.
Khánh Thi chầm chậm nói:
-Quang Linh, tôi biết nói như này ông sẽ không tin nhưng tôi sợ không còn cơ hội nữa, nếu ông không chấp nhận cũng không sao? Nhưng hãy coi tôi là bạn bè đừng vì thế mà không nói gì nhé.
-Chuyện gì bà nói đi, tôi không hiểu gì hết.
-Hứa với tôi, nếu không được ông vẫn coi tôi là bạn nhé.
-Uhm, tôi hứa.
Khánh Thi thở dài rồi chầm chậm nói:
-Tôi yêu ông? Tôi yêu từ khi ông chưa qua Mỹ, tôi đã chôn dấu tình cảm của tôi từ khi ấy, tôi sợ ông không thích tôi, sợ tôi nói ra ông không coi tôi là bạn, từ khi nghe tin ông có người yêu lúc đó trái tim tôi tan vỡ, trong lúc đau khổ tôi đã đồng ý lấy Hoàng để bây giờ trở nên một người đã từng ly hôn chồng, tôi biết bây giờ sẽ không xứng với ông? Nhưng tôi không thể im lặng được nữa.
Quang Linh bất ngờ khi Khánh Thi nói yêu mình, bởi anh chỉ xem là bạn, cho dù anh mới chia tay bạn gái không bao lâu nhưng anh không thể có tình cảm với Khánh Thi, dù thế nào tình cảm anh chỉ là tình bạn không thể là tình yêu được, anh trả lời:
-Tôi xin lỗi, tôi chỉ coi bà là bạn, tôi không thể yêu bà được.
Khánh Thi lúc này rơi những giọt nước mắt trên má, thút thít khóc:
-Chúng ta không thể thử yêu nhau được à. Tôi có gì không xứng, hay ông thích con bé Tiên nên ông không chấp nhận tôi.
Quang Linh nhíu mày hỏi:
-Khánh Thi, bà đang nói gì vậy? Con bé nó còn nhỏ tôi coi như em gái.
-Ông đừng nói thế, tôi nhìn ánh mắt ông quan tâm em ấy đấy không phải em gái mà là yêu.
-Khánh Thi, bà bình tĩnh lại, tôi nói không là không? Nhưng bà không thể nói như vậy, thôi đi ngủ đi.
-Không? Tôi không buồn ngủ?
Quang Linh đang định quay đi thì đôi môi của Khánh Thi chạm vào môi anh, làm anh giật mình đẩy Khánh Thi ra chưa kịp nói thì thấy Thùy Tiên đang đứng trước mình.
Cô đang định đi ra ngoài đóng cổng thì vừa dừng bước thấy Chú với Khánh Thi hôn nhau làm cô đứng chôn chân tại chỗ, chưa kịp quay lại vào nhà thì thấy chú Linh nhìn cô thì cô giả vờ che tay trước mặt mà cười giả lã:
-Em không thấy gì hết, chú với chị cứ tiếp tục đi. Em đi đóng cổng đây.
Cô nói xong cô chạy thật nhanh ra ngoài đóng cổng, cô mà biết hai người đó thế cô đã không ra rồi, ối dồi ôi, giờ đi vào trong thì cũng ngại, cô mở cổng ra rồi đóng lại đi tới ghế đá phía đằng kia ngồi.
Đúng như cô nghĩ Khánh Thi yêu chú Linh mà, nhưng cô cảm thấy chú không thích chị Khánh Thi, nhưng không thích thì sao để cho chị ta hôn như thế, cô lắc đầu để không phải suy nghĩ chuyện vừa rồi nghe tiếng nói bên cạnh.
-Vào nhà đi, đóng cổng mà sao chạy ra đây ngồi.
Cô giật mình nhìn sang thấy chú Quang Linh đứng bên, cô trả lời:
-Em ra đây ngồi hóng mát tí, chú không nói chuyện với chị Khánh Thi mà ra đây, em xin lỗi đã phá cuộc vui của chú.
-Tôi….
Không cho chú nói thêm gì thì tôi đứng bật dậy mà nói:
-Thôi em vào ngủ đây. Chúc chú ngủ ngon.
Nói xong cô chạy thật nhanh vào trong để chú đứng ngoài đó. Chú đi sau để chú đóng cổng? Vừa bước vào trong nhà thì thấy chị Khánh Thi từ bếp đi ra thấy khuôn mặt đỏ giống như mới khóc, cô nghĩ hai người đấy nói gì với nhau mà Khánh Thi hôn rồi khóc, đúng là khó hiểu. Cô không để ý nữa mà đi vào phòng Moon đóng cửa lại. Thấy Moon chưa ngủ cô tới bên cạnh nằm cùng với Moon.
-Chị Tiên đi đâu nãy giờ vậy.
-Chị ra trước ngồi hóng mát tí mà.
-Sao không rủ em đi với.
-Chị ngồi tí thôi mà, mà Moon này. Hình như chú với chị Khánh Thi có gì đó phải không?
-Em đâu biết đâu ạ. Cô Khánh Thi đó bữa giờ cứ hỏi em chuyện chú Linh á. Mà chú Linh chia tay người yêu bên Mỹ rồi.
-Sao em biết.
-Ba mẹ em nói. Vì xưa em cũng hay nói chuyện với người yêu chú Linh.
-Uhm. Vậy sao, thôi em ngủ đi.
-Dạ. Mà chị Tiên ơi, mai chị đi xem phim với em cùng chú Linh đi.
-Không được rồi, mai bạn chị hẹn gặp, em cứ đi với chú Linh nhé.
Moon tỏ ra buồn nhưng cũng chấp nhận đi ngủ.
Cô thấy vậy cũng nằm xuống nhắm mắt ngủ theo.
Sáng hôm sau cô thức dậy vệ sinh cá nhân rồi bước khỏi phòng thì thấy Khánh Thi kéo vali đi ra, cô có chút tò mò, hôm qua chẳng phải hai người đó hôn nhau cứ tưởng hai người có tình cảm với nhau rồi mà sao bây giờ Khánh Thi lại đi sớm, nghe đâu cuối tuần mới về cơ mà. Mà nhìn khuôn mặt Khánh Thi như thế cô không thể hỏi, nên cô đi thẳng xuống bếp đã thấy cô Lộc đứng đó, cô tới hỏi nhỏ:
-Cô Lộc ơi, sao nghe chị Khánh Thi cuối tuần mới về mà sao bây giờ lại về trước vậy.
-Cô cũng không biết nữa, lúc nãy đến chào cô nhà có việc phải về gấp.
Cô ngây thơ nói:
-Hôm qua cháu thấy chú với chị Khánh Thi hôn nhau cơ mà, tưởng hai người đó yêu nhau rồi.
Cô Lộc bất ngờ khi thấy Quang Linh đang đứng phía sau của Thùy Tiên mà không nói gì cô Lộc liền ra dấu.
Cô thấy vậy nhưng không hiểu nói tiếp:
-Sao vậy ạ, mà lúc tối cháu không phải nghe lén đâu, cháu ra đóng cổng mà thấy hai người đó hôn nhau mà, cháu biết ngay chị Khánh Thi thích Chú rồi, nhìn ánh mắt chị ấy nhìn chú như trong phim hàn quốc ấy. Trông rất xứng đôi luôn.
-Ai Xứng..
Cô đang nói nghe chú nói vậy, cô giật mình quay lại thấy chú làm tim cô muốn vọt ra ngoài, nhưng cô lại tỏ ra sợ sệt không lẽ chú ấy nghe hết những điều vừa nói với cô Lộc hay sao? Giờ cô phải làm sao đây, cô ấp úng trả lời:
-Dạ. Em nói trong phim thôi mà, em có nói ai đâu.
Cô ngại đỏ mặt nên cô quay qua nói với cô Lộc:
-Cháu vào gọi Moon đã nhé.
Cô vừa nói xong đi thẳng vào bên trong, để mặc chú ở đấy, chứ giờ đứng đó chú lại mắng, lần sau cô sẽ chú ý hơn.
Cô Lộc thấy Thùy Tiên đi rồi cô cười.
-Thôi đừng để ý những lời con bé nói? Chứ không có ý gì đâu?
-Cháu biết nhưng cháu với Khánh Thi không có chuyện gì hết, cháu coi cô ấy là bạn mà không biết rằng cô ấy thích cháu, hôm qua cô ấy đã nói ra đúng lúc Khánh Thi hôn cháu chưa kịp đẩy ra thì Thùy Tiên đã thấy nên nói thế.
Cô Lộc chép miệng nói:
-Cô nhìn thái độ Khánh Thi cô biết rồi. Nó thích cháu nên nhiều khi thấy hành động vượt quá tình yêu, nhưng mà cháu sao không thích, hay vẫn còn tình cảm với cô gái bên Mỹ nên không chấp nhận Khánh Thi.
-Thật lòng trước cháu cũng còn tình cảm với Lin Đa nhưng cháu vừa nghe tin cô ấy đã có người khác rồi. Còn về Khánh Thi cháu không thể yêu cô ấy, cháu chỉ coi là bạn thôi.
-Uhm. Đó là quyết định của cháu. Mà giờ cháu ở nhà ăn sáng hay đưa Khánh Thi đi luôn.
-Cô ấy bắt xe đi rồi. Cô ấy qua công ty vì ngại cháu nên chắc không ở đây.
-Ừ. Thôi cháu ngồi xuống đi. Cô làm đồ ăn sáng bê ra liền đây.
-Cảm ơn cô.
Cô đi vào gọi Moon nhưng thật ra Moon cũng đã dậy rồi, cô đi tới bên cạnh Moon ngồi:
-Moon không ra ăn sáng đi rồi chị chở đi học nào?
-Dạ. Em ra liền đây.
Cô bây giờ không biết phải làm sao mà đối mặt với chú, cô nói với Moon.
-Em ra ngoài trước đi, chị ra sau nhé. Ăn xong gọi chị đưa đi.
-Chị không ăn luôn.
-Chị chưa đói, tí chị ăn.
-Chị ra đi. Ăn vậy chú không chịu đâu, phải ăn cả nhà cơ.
Cô nghe vậy thì ỉu xìu nên đứng dậy đi cùng Moon ra ngoài, đi tới bàn ăn thấy mọi thứ cô Lộc đã chuẩn bị, cô thấy chú ngồi ở đấy mà không thấy chị Khánh Thi đâu nữa. Thì nghe tiếng Moon hỏi:
-Cô Khánh Thi đâu rồi chú Linh.
-Cô về rồi, Moon ngồi ăn đi rồi còn đi học.
-Dạ. Vậy chú hôm nay nhớ về sớm đưa cháu đi đó nha.
-Uhm. Chú biết rồi ăn đi.
-Dạ.
Cô nghe thế thì nói với cô Lộc.
-Chiều nay cháu có hẹn với bạn, cô đừng nấu ăn nhé.
-Sao không ăn rồi đi.
-Dạ. Thôi có gì cháu ăn với bạn cháu luôn.
-Ừ.
Quang Linh từ nãy giờ chỉ im lặng ăn mà không nói, nên giờ anh lên tiếng..