Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7 - Tác Giả Trường Lê.
– TẦM BẢO –
Chap 29 : Thay Đổi Trong Suy Nghĩ…
– Người…người..chết đầu..tiên ? – Việt run giọng nói.
Trong đầu Việt nghĩ ngay tới cô con gái, sáng hôm nay bé Trà ăn 1 lúc hết cả bát mì mà vẫn còn thòm thèm. Tính tình con bé khác hẳn với ngày thường, bố mẹ gọi cũng chỉ ậm ừ. Lúc chở con đến cổng trường, Việt thấy con có gì đó hơi khó hiểu. Toàn thân bất giác rùng mình.
Đôi mắt thất thần, Việt ấp úng :
– Có…khi nào..là con gái tôi không….Tôi…phải đến trường xem…con bé thế nào…
Thầy Lương ngăn Việt lại :
– Khoan đã, nếu như “Quỷ Linh Nhi” này đã bám theo con gái cán bộ thì cháu bé không phải người đầu tiên phải chết. Thứ bùa ngải kia vẫn cần 1 nơi để gá hồn, lúc nãy tôi có nói, “Quỷ Linh Nhi” có tác động mạnh mẽ lên trẻ em, chỉ e người mà nó muốn hại chết đầu tiên là 1 trong 2 vợ chồng cán bộ. Nghe tôi hỏi đây, đêm hôm qua, trong 2 người có ai nhìn thấy hay nằm mơ thấy điều gì đang sợ không ?
Việt nổi cả da gà, nuốt nước bọt, Việt gật đầu trả lời :
– Dạ…có…..Nửa đêm hôm qua, trong lúc ngủ vợ tôi đã gặp ác mộng. Khi ấy tôi vẫn đang làm việc thì thấy vợ đổ mồ hôi lạnh, mắt nhắm nghiền nhưng tay chân khua khoắng, miệng ú ớ….Tôi mới gọi vợ dậy hỏi chuyện thì vợ tôi nói, trong giấc mơ có 1 đứa bé con đang bò lên từ phía cuối giường, nó cứ thế trườn đến chỗ vợ tôi nằm rồi nhoẻn miệng cười khanh khách. Vợ tôi còn nói, xưa đến giờ chưa khi nào nằm mơ đáng sợ như vậy cả.
Thầy Lương nhíu mày đáp :
– Thế thì rõ rồi, thứ bùa ma quỷ này muốn hại chết vợ của cán bộ. Cô ấy hiện giờ ở đâu ?
– Vợ tôi hiện đang đi làm ở công ty….Bác Lương, bác có cách nào cứu vợ tôi với….Tôi xin bác…- Đến thời điểm này thì dù không muốn Việt vẫn phải tin trong nhà của mình đang xuất hiện những chuyện dị thường. Hôm qua Việt còn cho đó chỉ là ác mộng bởi lúc sớm Châu vô tình xem phải một số bức ảnh chụp hiện trường vụ án mạng tại nhà nạn nhân Tỵ.
Thế nhưng giờ đây, kể từ lúc thầy Lương xuất hiện, qua những câu hỏi của thầy Lương cùng với đó là sự giải đáp của thầy thì Việt đã tin, thứ “vật chứng” mình đem về từ nhà nạn nhân Tỵ kia thực sự là 1 loại bùa ngải cực kỳ kinh khủng.
Thầy Lương trấn an Việt :
– Đừng lo, trước mắt dù muốn nhưng nó vẫn chưa thể làm hại được đến vợ của cán bộ. “Quỷ Linh Nhi” lúc này cần phải ở bên cô bé gái, nó không thể đi xa hay tách hồn phách ra khỏi vật chủ. Cũng giống như trước khi cán bộ đào nó lên từ trong bát hương nhà cô Tỵ. Nếu cán bộ không làm như vậy thì nó chỉ có thể ở nguyên 1 chỗ mà thôi. Khi nhìn vào ấn đường của cán bộ, tôi đã đoán sẽ có chuyện xảy ra trong vòng 1-2 ngày tới. Nhưng xem chừng tai hoạ đang ập tới sớm hơn, trong nhà tà khí dày đặc thế này chứng tỏ oán niệm của “Quỷ Linh Nhi” cực kỳ khủng khiếp. Nó giống như 1 điềm báo, tại đây, nội trong hôm nay nhất định có người phải vong mạng.
Đi từ phòng khách xuống tới phòng bếp, sáng nay Châu ăn không hết bát mì, nhưng vội đi làm thành ra chưa kịp đổ đi mà bát đũa bẩn vẫn để ở trong bồn rửa. Theo chân thầy Lương, vừa xuống tới bếp, Việt đã ngửi thấy mùi thức ăn ôi thiu bốc lên thum thủm.
Cùng thầy Lương nhìn vào trong bồn rửa, bát mì lúc sáng của Châu đã sùi bọt, nổi cả mốc đen.
– Bác Lương, tôi tin bác…..Bác cứu gia đình tôi với….Lần này tôi đem tai hoạ đến cho cả nhà thật rồi..- Việt khẩn khoản cầu xin thầy Lương.
Nãy giờ thầy Lương cố tình để cho Việt nhìn thấy những hiện tượng lạ đang diễn ra bên trong ngôi nhà, nhằm mục đích khiến cho Việt tin, chuyện ma quỷ, bùa ngải không phải không có. Bởi chỉ khi tin rồi thì lúc đó thầy Lương muốn giúp mới có thể toàn tâm toàn ý mà giúp được.
Nhận thấy biểu cảm của Việt đã thực sự kinh sợ, thầy Lương khẽ vuốt chòm râu bạc, đoạn từ tốn nói :
– Trước mắt để cho cán bộ yên tâm, cán bộ cứ liên lạc với vợ cũng như phía trường học để hỏi han về tình hình hiện tại của vợ và con gái cán bộ. Nhưng mà nhớ, khi gọi cho vợ cán bộ, đừng nói gì về chuyện ở nhà, chỉ cần xác nhận vợ cán bộ vẫn an toàn là được. Còn về phía cháu bé, cán bộ liên hệ với người phụ trách, cũng chỉ nên hỏi con bé đang làm gì ở lớp mà thôi. Nhưng tôi đoán, hiện giờ cháu bé đang có 1 vài biểu hiện kỳ lạ khác với ngày thường. Tuy nhiên, đừng hoảng sợ mà hỏng việc, hãy cứ để mọi chuyện diễn ra 1 cách tự nhiên. Tôi ắt có chuẩn bị..
Việt vâng dạ, lập tức lấy điện thoại gọi cho Châu…..Cuộc gọi đầu tiên Châu không bắt máy, Việt tiếp tục gọi thêm 1 cuộc nữa nhưng kết quả vẫn như vậy. Hết chuông, phía bên kia vẫn không có người bắt máy.
Mặt biến sắc, nhưng trước đó thầy Lương có nói “Quỷ Linh Nhi” lúc này chưa thể làm hại được vợ mình nên Việt bấm số gọi cho cô giáo chủ nhiệm của bé Trà. Khác với khi gọi cho vợ, chỉ sau 1 hồi chuông, phía bên kia đầu dây, cô Hương, chủ nhiệm lớp bé Trà đã nói :
“ Alo, tôi Hương đây ạ….”
– Dạ…vâng, chào cô giáo….Tôi là Việt, phụ huynh của bé Trà…
Cô Hương cười đáp :
“ Vâng, tôi biết, tôi có lưu số các phụ huynh mà…Anh gọi có chuyện gì không ? “
Việt hỏi :
– À, hôm qua bé Trà bị ngất nên trưa nay tôi gọi hỏi cô xem sáng giờ cháu đi học có vấn đề gì không ? Cũng sắp đến giờ ăn trưa rồi cô nhỉ ? “
Cô Hương trả lời :
“ Anh gọi đúng lúc quá, tôi cũng đang ở dưới nhà ăn để nhận suất cơm trưa cho các cháu đây ạ. Hôm nay trường nấu thịt kho trứng, súp lơ luộc anh ạ. Em Trà vẫn ổn, có điều hôm nay giờ ra chơi em Trà chỉ ngồi trong lớp. Có chuyện này tôi cũng định hết buổi chiều sẽ gọi cho anh để nhắc nhở…”
– Có chuyện gì, xin cô giáo cứ nói. - Việt tiếp.
Cô Hương cười :
“ À không, không có gì nghiêm trọng đâu. Chỉ là tôi muốn nhắc phụ huynh sau cho các em đi học không nên để các em đem theo đồ chơi. Bé Trà hôm nay mang tới lớp 2 con búp bê. Các bạn khác cũng muốn chơi nên gây mất trật tự. Hôm nay bé Trà vì mang theo búp bê nên không tập trung học, nhưng anh yên tâm, tuổi các cháu đều thế, chúng tôi cũng chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng thôi….Giờ tôi bận rồi, có gì tôi sẽ liên lạc sau anh nhé….Chào anh…”
– Vâng, cảm ơn cô giáo..- Kết thúc cuộc nói chuyện, vừa đúng lúc đó, điện thoại Việt đổ chuông. Người đang gọi đến chính là Châu..
– Alo, anh nghe….Sao anh gọi em không được ? - Việt hỏi.
Bên kia Châu đáp :
“ Em vừa họp nên phải tắt chuông. Họp xong em gọi lại ngay cho anh đây còn gì ? Có chuyện gì không anh ? “
Việt nhanh trí :
– À, anh gọi hỏi xem chiều em có đón con được không ? Nếu không để anh nhờ cậu Tiếp.
Châu trả lời :
“ Sáng nay em bảo anh rồi mà, hôm nay em về sớm nên sẽ đón con. Em biết giờ anh đang bận nhiều việc nên anh đừng lo, cứ yên tâm công tác. Em sắp xếp được mà….Thôi, giờ em phải vào làm rồi. Có gì tối về mình nói chuyện anh nhé…”
Việt tắt máy, nhìn thầy Lương thở phào :
– Phù, may quá, cô ấy nghe máy nói lúc nãy bận họp. Không có chuyện gì xảy ra cả bác ạ. Nhưng đúng như bác dự đoán, con bé Trà đi học đem theo 2 con búp bê, cả buổi sáng chỉ ngồi chơi búp bê, không tập trung học hành gì cả.
Thầy Lương gật đầu :
– Hừm, như vậy là tạm ổn rồi. Lúc sáng, cán bộ có nói hôm qua nhớ là đã mang cái bào thai sấy khô ấy về nhà nhưng rồi tìm mãi không thấy có phải không ?
– Dạ vâng, đúng vậy bác ạ. - Việt đáp.
Thầy Lương tiếp :
– Nếu thế thì không cần phải tìm nữa, bào thai đó đang được giấu bên trong 1 trong 2 con búp bê mà cô bé đem đến trường học. Từ giờ cho đến chiều, trước khi cô bé trở về nhà, chúng ta phải bày xong trận đồ bắt quỷ. Nhưng trước khi vào việc, tôi muốn nói rõ với cán bộ về quá trình trục xuất “Quỷ Linh Nhi” và thu phục nó.
Việt nói :
– Có gì xin bác cứ căn dặn. Tôi nhất định sẽ nghe theo.
Thầy Lương tiếp :
– Vậy thì tốt, cán bộ nghe cho kỹ và ghi nhớ. Hiện tại bùa “Quỷ Linh Nhi” đang ám lên người bé Trà. Để trục được vong quỷ, ta sẽ áp dụng trận pháp ngay bên trong ngôi nhà này. Khi đưa cô bé về tới đây, trong quá trình hành trận, nhất định sẽ xuất hiện 1 số hiện tượng dị thường, bản thân cô bé cũng phải chịu 1 vài đau đớn. Việc trục vong quỷ kéo dài bao lâu tuỳ thuộc vào quỷ tính của thứ bùa ngải này đáng sợ mạnh đến đâu. Nhưng chắc chắn không mấy dễ chịu đối với cô bé, chính vì vậy, trong lúc tôi trục vong quỷ, dù nhìn thấy hay nghe thấy gì, cán bộ cũng không được phép can thiệp. Đối với tôi mà nói, thu phục thứ bùa ngải này không khó, nhưng nếu sơ suất người bị trục vong sẽ gặp nguy hiểm. Cán bộ có hứa sẽ làm được không ?
Chuyện đã đến nước này thì chỉ còn cách liều thử 1 phen, đặt hết niềm tin vào ông lão râu tóc bạc phơ đang đứng trước mặt mình. Với những gì thầy Lương phán đoán cho tới lúc này chưa sai một điểm nào cả. Cũng đã tận mắt chứng kiến một vài hiện tượng quỷ dị xảy ra từ hôm qua cho tới hôm nay, quan niệm về chuyện tâm linh trong suy nghĩ của Việt đã dần thay đổi. Nhất là khi an nguy của cả gia đình đang bị đe doạ, mặc dù mối đe doạ đó tới từ 1 thực thể vô hình mang tên bùa ngải.
Việt siết chặt 2 bàn tay lại, gật đầu quả quyết :
– Bác Lương, tôi xin hứa….Mọi chuyện hôm nay nhất định nghe theo sự chỉ dẫn của bác. Chỉ cần bác cứu được vợ con tôi thì bắt tôi làm gì cũng được.
Thầy Lương kêu Việt dẫn mình lên trên tầng 2, mở cửa phòng bé Trà, trong phòng có 1 chiếc giường trải ga màu hồng xinh xắn. Tổng quan của căn phòng chỉ độ 15m vuông. Nhìn qua 1 lượt, thầy Lương nói :
– Được rồi, chúng ta sẽ bày trận ngay tại căn phòng này….Nhưng trước tiên, làm phiền cán bộ mau chóng chuẩn bị cho tôi một số vật dụng sau. Có 1 số thứ cần phải ra ngoài mua ngay bây giờ. Lấy giấy bút ra đây, tôi sẽ ghi lại cho cán bộ….Gần 11h trưa rồi, phải nhanh lên thì mới kịp….