Thầy Tàu Ly Kỳ Truyện - Quyển 7- Tác Giả Trường Lê.
– TẦM BẢO –
Chap 32 : “Điểm Trận”.
– “Bát Môn Phục Quỷ Trận” ? Đây là lý do mà bác dặn tôi mua 8 tấm gương lớn này ư ? - Việt hỏi.
Thầy Lương gật đầu :
– Đúng vậy, 8 chiếc gương này sẽ tượng trưng cho 8 cửa trong “Bát Môn Phục Quỷ Trận”. Bây giờ cán bộ phụ tôi 1 tay để sắp xếp làm sao cho phù hợp. Cần phải nhớ vị trí của mỗi tấm gương phải được đặt chính xác tại từng điểm mà tôi đã đánh dấu trong căn phòng này. Cán bộ có nhìn thấy những chấm mực đỏ dưới sàn nhà kia không ?
Theo hướng chỉ tay của thầy Lương, bấy giờ Việt mới chú ý đúng là ở dưới sàn nhà có những chấm đỏ tạo thành 1 hình vòng tròn bao quanh lấy vị trí trung tâm là chiếc giường ngủ trong phòng bé Trà.
Gật đầu, Việt trả lời :
– Tôi thấy rồi thưa bác..
Thầy Lương tiếp :
– Nếu cán bộ đã từng nghe qua hoặc thấy qua “Bát Quái” thì sẽ hiểu nôm na “Bát Quái” là 8 biểu tượng, tượng trưng cho 8 quẻ và có liên quan đến “Ngũ Hành”. Các mối quan hệ trong “Bát Quái” được chia làm 2 hình đồ : 1 là “Tiên Thiên Bát Quái”, 2 là “Hậu Thiên Bát Quái”. “Bát Môn Phục Quỷ Trận” được tôi dựa trên triết lý âm dương của “Tiên Thiên Bát Quái”. Lấy vị trí trung tâm là chiếc giường ngủ này tượng trưng cho “Thái Cực m Dương”, 8 chiếc gương lớn sẽ tương ứng với 8 quẻ lần lượt là Càn - Chấn - Khảm - Cấn - Khôn - Tốn - Ly - Đoài. Khi bày trận, vô cực sinh hữu cực, hữu cực nhìn thái cực. Thái cực sinh lưỡng nghi, tức âm dương, Lưỡng nghi sinh tứ tượng, tức thiếu âm, thái âm, thiếu dương, thái dương. Cuối cùng là tứ tượng diễn bát quái, bát bát lục thập tứ quái. Mọi thứ luân chuyển tương sinh, tương khắc bổ trợ cho nhau, kết hợp với ấn chú phục ma hàng quỷ được khai quang trên mỗi tấm gương mà ta gọi đó là “Cửa”, một khi ma quỷ rơi vào trận pháp này sẽ không có đường thoát.
Việt nghe xong mà đầu óc mông lung chưa thể hiểu hết ngữ nghĩa trong lời nói của thầy Lương. Tuy nhiên Việt cũng hiểu đại khái là bây giờ sẽ phải xê dịch giường ngủ ra giữa phòng, sau đó xếp 8 tấm gương theo từng vị trí mà thầy Lương đã đánh dấu trong lúc Việt ra ngoài mua đồ.
Không chần chừ thêm, cả 2 bắt tay vào di chuyển đồ đạc….Vừa làm, Việt vừa nói :
– Có thể bác Lương không tin chứ đây là lần đầu tiên trong đời tôi làm mấy việc như thế này đấy. Từ trước tới nay tôi là người khá cực đoan trong vấn đề tâm linh, ma quỷ. Thú thực, là 1 chiến sĩ công an nhân dân, chúng tôi luôn phải có 1 ý chí sắt đá, 1 cái đầu lạnh để phân tích, lý giải các tình tiết, chứng cứ có liên quan đến vụ án sao cho khoa học và logic nhất. Vậy mà chẳng hiểu sao từ lúc gặp bác đến giờ, thế giới quan của tôi gần như hoàn toàn thay đổi. Giờ tôi còn đang góp sức để bày trận pháp trừ ma, diệt quỷ….Cái này mà để đám thuộc cấp của tôi biết chắc tụi nó cười tôi thối mũi.
Thầy Lương khẽ cười :
– Khà khà, cười cũng tốt mà….Người Việt Nam có câu “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Nếu như cán bộ có thể khiến người khác cười thì cũng giống như cho họ uống thuốc bổ vậy, đâu có gì đáng xấu hổ. Sống ở đời để có được niềm vui, có được nụ cười là 1 điều đáng quý. Hơn nữa, tâm linh không phải mê tín dị đoan, trên thực tế cả “Bát Quái” và “Ngũ Hành” đều được áp dụng vào thực tiễn các ngành nghề như y học cổ truyền, thiên văn học….Có những chuyện ta không thấy nhưng không phải là không có. Khi cơ duyên đến tự khắc bản thân sẽ được giác ngộ. Giống như cán bộ ngày hôm nay, hiểu biết thêm một chút về thế giới tâm linh biết đâu cũng là 1 điều tốt cho bản thân cán bộ sau này.
Việt tiếp :
– Bình thường khi nghe ai kể chuyện ma quỷ, bùa ngải tôi rất ghét. Vậy mà chẳng hiểu sao bác nói đến đâu tôi tin đến đó.
Thầy Lương đáp :
– Cũng không hẳn là vậy đâu, thực ra nghe phải đi đôi với nhìn ( chứng kiến ) thì mới khiến con người ta tin tưởng. Lời nói của tôi, cộng với những sự việc kỳ lạ đang diễn ra trong ngôi nhà này, cán bộ trực tiếp nhìn thấy và không giải thích nổi. Từ đó mới khơi gợi và làm cho cán bộ tin tưởng tôi. Tuy nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu…Những chuyện khó tin hơn hãy còn ở phía sau. Vẫn phải nhắc lại cho cán bộ nhớ, khi đưa cô bé vào trong căn phòng đã bày trận này, nhất định sẽ xảy ra 1 số hiện tượng dị thường. Khi chưa thu phục được “Quỷ Linh Nhi” nhất định không được chạm vào người con bé. Chỉ cần 1 sai sót nhỏ thôi, cô bé sẽ không tỉnh lại được nữa.
– Nguy…hiểm…đến vậy sao…hả bác ? - Việt run giọng.
Thầy Lương trả lời :
– Từ cổ chí kim, những chuyện liên quan đến bùa ngải luôn tiềm ẩn hậu quả khôn lường. Lúc nào cũng nguy hiểm đến tính mạng con người, thậm chí là rất nhiều người. Nếu không kịp thời hoá giải, tai hoạ còn khủng khiếp hơn những gì mà cán bộ có thể tưởng tượng. Tuy nhiên, có tôi ở đây, cán bộ không cần quá lo lắng. Chỉ cần nhớ và làm theo những gì tôi dặn là được.
Việt gật đầu :
– Bác Lương, khi nãy bác có nói việc tin tưởng bác là do tôi chứng kiến những chuyện lạ xảy ra trong nhà….Điều này đúng, nhưng còn 1 lý do khiến tôi đặt niềm tin nơi bác chính là ánh mắt của bác. Đôi mắt bác ánh lên sự nhân hậu, bao dung…Nhìn vào mắt bác tôi thấy được sự chân thành….Biết nói làm sao nhỉ ? Ở bác toát lên cái ấm áp của một người tốt…
Thầy Lương mỉm cười :
– Không cần quá khách khí như vậy, gặp gỡ nhau như thế này đã là có duyên với nhau rồi. Cũng nhờ cán bộ mà tôi có thể gửi lời cảnh báo tới bà con toàn xã D.N. Việc hàng ma, phục quỷ ở đây chỉ là chuyện nhỏ. Chúng ta hãy còn đó chuyện lớn hơn cần phải làm đó chính là tìm bắt kẻ đã giết hại cô Tỵ kia. Càng để hắn lẩn trốn lâu sẽ càng sinh ra nhiều chuyện rắc rối.
“ Kịch “
Tấm gương cuối cùng cũng đã được đặt vào đúng vị trí. Theo như trận đồ “Thiên Tiên Bát Quái” thì sẽ lấy vị trí chiếc giường là trung tâm. Tuy nhiên 8 tấm gương tương ứng với 8 quẻ lại được thầy Lương bố trí hơi khác biệt 1 chút. Dù vẫn bao quanh chiếc giường nhưng có 4 tấm bên trong, 4 tấm hơi dịch ra ngoài 1 chút, xen kẽ nhau bù lấp khoảng trống.
Lau mồ hôi, Việt hỏi :
– Xong rồi, giờ bác còn cần tôi giúp gì nữa không ?
Thầy Lương nói :
– Hình trận đã xong, cán bộ giúp tôi dọn dẹp những thứ không cần thiết ra ngoài. Còn lại tôi sẽ lo liệu nốt….
Dứt lời, thầy Lương mở tay nải, lấy ra một số vật dụng. Việt thấy có 1 chiếc bát nhỏ chỉ lọt lòng bàn tay có màu vàng đồng, 1 con dao, 1 nửa cây nến, rồi còn cả nghiên mực nhỏ, giấy đỏ, giấy vàng…..
Vừa thu dọn, Việt vừa tò mò :
– Mấy…thứ này là…để làm..gì vậy bác ?
Thầy Lương quắc mắt trả lời :
– Tất nhiên là để thiết lập phần hồn của trận pháp rồi…..Cán bộ đã thu dọn xong chưa ?
Việt gật đầu :
– Xong rồi bác ạ…
Thầy Lương tiếp :
– Vậy cảm phiền mời cán bộ ra ngoài….Cán bộ thông cảm, có những thứ khi thực hiện cần phải ở một mình.
Việt đồng ý rời khỏi phòng, không làm phiền thầy Lương nữa….Còn lại 1 mình, thầy Lương kéo tấm rèm nơi cửa sổ lại. Tiện tay chốt luôn cửa phòng….Bên trong căn phòng lúc này khá tối do không có ánh nắng mặt trời. Ngồi dưới đất, thầy Lương châm lửa thắp sáng cây nến, dưới ánh nến cháy lập loè, thầy bắt đầu mài mực, có điều thầy không dùng nước mà tự cắt máu ở đầu ngón trỏ của bàn tay trái nhỏ vào nghiên mực. Có lẽ vì dùng máu để mài mực nên thầy Lương không muốn Việt nhìn thấy sẽ sinh e sợ.
“ Gù…gù….gù “
Tiếng mực được mài trong nghiên khẽ vang lên, tay trái để máu nhỏ vào nghiên, tay phải mài mực. Khi mực mài xong, thầy Lương tiếp tục nhỏ 3 giọt máu vào trong cái bát đồng.
“ Tong….Tong…Tong “
Dùng ngón cái bịt vết cứa ở đầu ngón trỏ lại, thầy Lương chép miệng khẽ thở dài :
– Hầy, có vẻ như máu của ta càng ngày càng ít đi thì phải….Khà khà khà….
Dùng bút lông chấm vào nghiên mực, thầy Lương bắt đầu hoạ lên 2 tấm giấy 1 vàng, 1 đỏ những ký tự kỳ lạ. Sau đó dùng máu đã nhỏ vào bát đồng dán chúng lại với nhau. Cầm lá bùa tiến về phía chiếc giường, lật tấm đệm lên, thầy Lương đặt lá bùa xuống dưới đệm rồi để tấm đệm trở lại nguyên hiện trạng trước đó.
Lại tiếp tục dùng mực mài với máu, thầy Lương hoạ tiếp 8 lá bùa tương đương với 8 cửa của trận pháp. Vẫn là 4 đỏ, 4 vàng, hoạ xong lại dùng máu chấm vào chính giữa cả 8 lá bùa. Vừa chấm bùa thầy vừa đọc khẩu quyết….Tay trái cầm bát đồng, tay phải cầm từng lá bùa đưa qua ngọn lửa, bắt đầu từ lá bùa có hoạ chữ “Càn”. Cứ như vậy thầy Lương đốt cho 8 lá bùa cháy thành tro, tàn tro của cả 8 lá bùa đều được hứng vào trong bát đồng.
“Kịch”
Đặt bát đồng xuống, thầy Lương trút toàn bộ mực còn trong nghiên vào trong bát sau đó cầm bát đồng lên tiến về phía 8 tấm gương đã bày bố sẵn.
Nhúng ngón trỏ của bàn tay phải vào trong bát, đứng trước tấm gương đầu tiên, thầy Lương nghiêm mặt, nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm, rì rầm nói những câu gì đó mà chỉ mình thầy biết. Cho đến khi mở mắt ra, thầy Lương cất tiếng như ra lệnh :
– Được rồi, bắt đầu tiến hành “Điểm Trận”.
Dứt lời, thầy Lương dùng tay chấm mực đã mài với máu trộn với tro của 8 lá bùa, cứ thế vẽ lên mặt kính của cả 8 tấm gương những ấn ký trong “Bát Môn Phục Quỷ Trận “